ĐỖ QUYÊN
(Trích trường ca)
Thi pháp chữ A dẹp đầu
Tòa nhà cao nhất thị xã
chóp hình chữ A
và bị dẹp đầu
Có lẽ vì thế đã ám
thi pháp của tất cả nhà thơ trong vùng
Nhờ yêu em ta nhận ra
sự bất cập khi viết dưới bóng chữ A đầu dẹp
Các thi sĩ đồng nghiệp chưa đủ tình
nên dời đến một thành phố xa và lạ.
Làm thơ tình
Bài thơ dành cho em mãi không ra khỏi
bàn tay
anh
Nó nghẹn lại ở ngón tay nào đó
Sắp xếp giá sách
ngón cái trở nên trống rỗng
Gom các đồ trên mặt bàn vào một góc
ngón út lặng im
Còn ngón trỏ vô cảm
khi sờ râu tìm cái không có ở cằm
Tập chửi thề một mình
chẳng hề động đậy ngón giữa
Ngón nhẫn khước từ mọi động thái
dù chỉ xọc tay túi quần
Cũng như thế
bắt đầu chuyển qua bàn tay phải.
Bài thơ sắp tặng
Một người đi đường đối diện
đã khóc
khi nhận ra bài thơ sắp tặng em hiển lộ hai bàn tay anh
những lời yêu chưa từng có
Em
Tay anh trĩu nặng hơn
bởi bài thơ mang thêm nước mắt của một người khác.
(SDB19/12-15)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN