ĐỖ QUYÊN
(Trích trường ca)
Thi pháp chữ A dẹp đầu
Tòa nhà cao nhất thị xã
chóp hình chữ A
và bị dẹp đầu
Có lẽ vì thế đã ám
thi pháp của tất cả nhà thơ trong vùng
Nhờ yêu em ta nhận ra
sự bất cập khi viết dưới bóng chữ A đầu dẹp
Các thi sĩ đồng nghiệp chưa đủ tình
nên dời đến một thành phố xa và lạ.
Làm thơ tình
Bài thơ dành cho em mãi không ra khỏi
bàn tay
anh
Nó nghẹn lại ở ngón tay nào đó
Sắp xếp giá sách
ngón cái trở nên trống rỗng
Gom các đồ trên mặt bàn vào một góc
ngón út lặng im
Còn ngón trỏ vô cảm
khi sờ râu tìm cái không có ở cằm
Tập chửi thề một mình
chẳng hề động đậy ngón giữa
Ngón nhẫn khước từ mọi động thái
dù chỉ xọc tay túi quần
Cũng như thế
bắt đầu chuyển qua bàn tay phải.
Bài thơ sắp tặng
Một người đi đường đối diện
đã khóc
khi nhận ra bài thơ sắp tặng em hiển lộ hai bàn tay anh
những lời yêu chưa từng có
Em
Tay anh trĩu nặng hơn
bởi bài thơ mang thêm nước mắt của một người khác.
(SDB19/12-15)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN