Gửi em chút nắng miền Tây
Mười năm tưởng đã quên rồi
Ai làm ướt cánh ô môi nhúng chiều
Một lần gặp một lần yêu
Một em mà cũng đã nhiều trong ta
Khăn rằn vắt áo bà ba
Nụ hôn em tặng nở hoa cuộc đời
Một thời mắt nói thay lời
Có người ở Huế nhớ người Long Xuyên
Dường như nắng nhớ chiều nghiêng
Dòng sông con nước nhớ thuyền sóng chao
Dường như chim nhớ trời cao
Còn ta ngồi nhớ đường vào Ba Thê
Ngã ba đón khách lên xe
Ai dzô Chợ Mới? Ai dzề An Giang?
Ta còn vướng bụi lang thang
Gửi em chút nắng xuân vàng... ngày xưa
Trái bần chát chát chua chua
Thêm thìa muối ớt nữa vừa... lòng nhau
Lục bình bạt cánh về đâu
Để ai còn đứng bên cầu nhớ thương...
(TCSH60/02-1994)
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH