Gửi em chút nắng miền Tây
Mười năm tưởng đã quên rồi
Ai làm ướt cánh ô môi nhúng chiều
Một lần gặp một lần yêu
Một em mà cũng đã nhiều trong ta
Khăn rằn vắt áo bà ba
Nụ hôn em tặng nở hoa cuộc đời
Một thời mắt nói thay lời
Có người ở Huế nhớ người Long Xuyên
Dường như nắng nhớ chiều nghiêng
Dòng sông con nước nhớ thuyền sóng chao
Dường như chim nhớ trời cao
Còn ta ngồi nhớ đường vào Ba Thê
Ngã ba đón khách lên xe
Ai dzô Chợ Mới? Ai dzề An Giang?
Ta còn vướng bụi lang thang
Gửi em chút nắng xuân vàng... ngày xưa
Trái bần chát chát chua chua
Thêm thìa muối ớt nữa vừa... lòng nhau
Lục bình bạt cánh về đâu
Để ai còn đứng bên cầu nhớ thương...
(TCSH60/02-1994)
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân
TRẦN NGỌC MỸ
VŨ KIM LIÊN
NGÀN THƯƠNG
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đức Bá - Trần Đình Ngôn - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Điểm - Lê Viết Xuân - Nguyễn Văn Song
NGÔ ĐỨC HÀNH
HOÀNG THỤY ANH