VI THÙY LINH
Nhà thơ Vi Thùy Linh ở Paris - Ảnh: vnexpress
Paris màu xanh dương
Từng cặp, sáu giác quan tìm đôi trước khi ta gặp lại
Gương mặt hiện đồng tử đối diện
Chân dung thật của mình.
Người đàn ông sinh từ biển vùng thơ
Siết miên miên eo sóng
Chúng ta lần đầu biết hôn khát sống
Vân môi hồng cầu chung
Thở rớm da
Nún từng thì Thiếu - Nhớ
Phố ngạt ngày nóng bức
Mồ hôi rượt đuổi mặt nạ da người
Tháng Bảy hẹn bay đôi
Từ ngực Anh đến Kinh thành Ánh sáng
Tháng Sáu tưng bừng âm nhạc
Da tiệc trắng dưới vòm trời trắng
Sân bảo tàng Louvre lưu một cảnh mơ
Paris 22 giờ vẫn hoàng hôn
Thực khách mặc toàn đồ trắng
Xung quanh hàng ngàn bức tranh muốn bỏ khung
lướt khỏi phòng trưng bày
Những tượng người cựa quậy
Và A.Rodin(1) thức dậy
Tạc kiệt tác mới
Khi Anh yêu Vi không rời
Một đối lập khác cuộc đời tác giả.
Nhạc tràn xứ lục giác tháng Sáu(2)
Tuyệt đỉnh âm thanh tối 21, vì Anh
Anh bế nàng tháng Tư lên tầng cao nhất tháp tuổi 124
Eiffel đang là nhạc cụ khổng lồ
Hòa thanh ngàn nốt La
Từ dòng sông truyền chảy trong cơ thể
Thủy lưu nối tới Seine, tình thế!
Seine rất quen của Anh và em
Theo ký ức dữ dội êm đềm
Dòng chảy tâm hồn Pháp
Là một nhân chứng của si tin.
Sông Seine mùa Hè là biển
Màu xanh dương chiếm đoạt các ngả đường
Anh gọi biển vào tay, ôm bay đưa em lại...
Vòm trời Paris - chiếc ô khổng lồ
Cán ô - tháp Eifel kiều lộng
Đang say triệu ngọn đèn mơ mộng
Chúng ta lần đầu hôn sâu như hằng đợi
Mỗi tế bào sinh nở
Sóng sa lầy sóng xanh cuồng nhớ
Xanh dương đương mùa yêu thương...
Mồ hôi vẫn tuột qua bao mặt nạ da người
Chúng ta không thể hoàn thành vai khác
Thế giới hoang mang muôn kịch bản
Nơi nào Anh có em nơi ấy Ái thành
Có Paris của riêng Vi ở đó
Chẳng chọn, kén vai lớn nhỏ
Ta chỉ nhận vai mình
Trong bộ phim si tình
Với phục trang biến tấu sắc tím - xanh.
1/7/2013
(SH294/08-13)
..................................................
(1) Họa sĩ, điêu khắc gia người Pháp lừng danh thế giới, thiên tài với các tác phẩm điêu khắc về cơ thể người, nổi bật là Le Baiser (Nụ hôn), Le Penseur (Người suy tư). Bảo tàng mang tên ông ngụ tại quận 7, Paris (vốn là một biệt thự xây dựng xong năm 1730), nơi ông đã sống ở tầng trệt năm 1907.
(2) Ngày hội âm nhạc (Fête de la musique) vào ngày 21/6, xuất phát từ nước Pháp, do Bộ Văn hóa Pháp khởi xướng từ 1982, đã lan ra nhiều nước châu Âu, Úc và Mỹ. Nhưng ở Pháp, người ta sống trong không khí âm nhạc hội hè suốt cả tháng Sáu.
Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện
Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội
Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê
Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề
Ba bông hoa mang đêm phi qua vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông
Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội
Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.
Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép
Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong