Trước ta - người đàn bà tuổi bốn mươi Một lần dang dở Ghiếc ghế cũ, giọt cà phê vỡ Nụ cười nàng ảo như bóng đêm Ta cố tìm lời an ủi mới hơn Bằng câu thơ mỏng manh như số phận Mà thôi cứ để nàng buồn Vầng trăng ấy lẻ một niềm hy vọng! Ta đã đến đời nhau không sớm, muộn Giản đơn như mọi nhẽ trên đời Cám ơn Sài Gòn đêm luôn rộng lượng Cho ái tình thơm ngọt giữa bờ môi Ta sẽ nói yêu nhau bằng tình yêu mười tám tuổi Ngỡ chưa ai dang dở - Ngỡ chưa từng... TRƯƠNG NAM HƯƠNG (nguồn: TCSH số 149 - 07 - 2001) |
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN
VĨNH THÔNG
Nhiên Đăng - Nguyễn Loan - Nguyễn Hữu Quý - Trần Khoa Văn - Nguyễn Hoàng Thọ