Có gì mà nhớ quê Nghe chìa vôi lại hót Sâu lắng một tuổi thơ Bạn bè bao gương mặt Trưa nghỉ lại nhà xưa Dáng chị như dáng mẹ Trái rụng rơi vườn thưa Giật mình trong nỗi nhớ Nắng hè xao xác quá Hiên chẳng đủ gió lùa Tiếng võng từ thiên cổ Kẽo kẹt hoài mẹ ơi! Tưởng có gì mà nhớ Giờ lại nhớ quắt quay Tưởng chỉ thăm một thoáng Mà chân không muốn rời Thì quê ơi ta gởi Hồn ta vào tiếng chim Thì sông ơi cứ chảy Ta lội ngược tìm nguồn... HUỲNH QUANG (nguồn: TCSH số 150 - 08 - 2001) |
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH