Nhà thơ Thái Ngọc San hồn hậu mà góc cạnh qua nét vẽ của Đinh Cường - Ảnh: thanhnien
Đôi bím tóc ngắn ngủn của em Chiếc răng cời Và đôi mắt trái sấu - Hà Nội của tôi! Chiếc tàu điện leng keng leng keng Như có điều gì giận dỗi Phải không em, những con đường cũ rồi Nhưng mối tình tôi vẫn mới - Hà Nội của tôi! Những con đường hun hút nửa đêm Và một mùi hương kỳ diệu Tôi sẵn sàng đổi trao cả cuộc đời Cho mùi hương hoa ấy - Hà Nội của tôi! Hà Nội của tôi! Dẫu em đã xa bên kia những bãi bờ sông Hồng Những mùa nước vẫn sôi trong tim tôi cuồn cuộn Dẫu con rùa vàng không còn dưới đáy Hồ Gươm Tôi vẫn mơ Người Hoàn Kiếm! Hà Nội 2-1984 (9/10-84) |
MAI VĂN HOAN
NGÔ MINH
LÊ MINH PHONG
PHAN ĐẠO
ĐỨC SƠN
Nhớ anh Trịnh Công Sơn
LTS: Những đêm trăng nguyên Tiêu vừa qua, trên các chiếu thơ khắp mọi miền ở Thừa Thiên Huế, tiếng thơ của các câu lạc bộ thơ đã có dịp vang vọng. Sông Hương vui mừng khi chứng kiến không khí thơ vẫn rạo rực trong vắt, tinh khiết dưới trăng non tháng Giêng xanh, giữa tháng năm đầy ắp bụi trần.
PHẠM TẤN HẦU
Chim Dạ Du, vĩnh biệt
Tưởng niệm nhà thơ Lê Văn Ngăn
Trần Thị Yến Loan
Xuân về rồi Huế đẹp lắm không anh
Hoa mai rộ nở vàng hoe trước ngõ
Nắng sắc xuân có vương vào vai áo
Anh ngắm nhìn những buổi sớm ngoài hiên.
Là người nặng lòng với Huế, mặc dù quê ở Hải Phòng, lang thang kiếm sống tận Đồng Nai nhưng Trần Bảo Thư có những cách nhìn về Huế khá sâu và không kém phần tinh tế, thơ chị luôn ẩn chứa những suy nghĩ hướng về nguồn cội, khá nhuyễn trong thể thơ Lục bát, nhẹ nhàng, đằm thắm mà không kém phần quyết liệt. Có lẽ sự trải nghiệm trong chị đã vừa đủ để kiếm tìm và dâng lên bạn đọc những câu thơ mà người thưởng thức nào khi đọc thơ chị cũng phải để tâm yêu mến…
PHẠM TẤN HẦU
LTS: Bạn đọc cả nước biết đến Trần Vàng Sao từ thời chống Mỹ những năm 70 qua tác phẩm khá nổi tiếng: "Bài thơ của người yêu nước mình".
NGÔ MINH
PHAN CÔNG TUYÊN
Còn mãi tình thân
(Tặng các bạn sv Văn 4 - ĐHSP Huế, nk 1973 - 1977, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11)
PHAN ĐẠO
Bài ca thoát mình
ĐÔNG HÀ
Thơ cho mùa tháng 9
BẠCH DIỆP
LÊ VĂN NGĂN
PHAN ĐẠO
Theo tiếng chuông rơi rụng…
CHÂU THU HÀ
Em chắc rằng
ĐỖ VĂN KHOÁI