Nhà thơ Thái Ngọc San hồn hậu mà góc cạnh qua nét vẽ của Đinh Cường - Ảnh: thanhnien
Đôi bím tóc ngắn ngủn của em Chiếc răng cời Và đôi mắt trái sấu - Hà Nội của tôi! Chiếc tàu điện leng keng leng keng Như có điều gì giận dỗi Phải không em, những con đường cũ rồi Nhưng mối tình tôi vẫn mới - Hà Nội của tôi! Những con đường hun hút nửa đêm Và một mùi hương kỳ diệu Tôi sẵn sàng đổi trao cả cuộc đời Cho mùi hương hoa ấy - Hà Nội của tôi! Hà Nội của tôi! Dẫu em đã xa bên kia những bãi bờ sông Hồng Những mùa nước vẫn sôi trong tim tôi cuồn cuộn Dẫu con rùa vàng không còn dưới đáy Hồ Gươm Tôi vẫn mơ Người Hoàn Kiếm! Hà Nội 2-1984 (9/10-84) |
BẠCH DIỆP
LƯU LY
HẢI BẰNG
Trong số những người cùng làm việc chung những năm đó, bên cạnh Lê Văn Ngăn, Ngụy Ngữ, Trần Phá Nhạc, Trần Đình Sơn Cước, Nguyễn Đông Nhật… vốn đã viết lách ít nhiều thì Trần Thị Tường Vy được biết đến như một nữ sinh viên trường Luật có giọng Huế đặc biệt, và là Giáng-Kiều của một họa sĩ.
BẠCH DIỆP
LÊ VĨNH THÁI
PHẠM TẤN HẦU
NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ
HOÀI NGUYỄN
LÊ TẤN QUỲNH
NGÔ MINH
ĐỨC SƠN
PHẠM TẤN HẦU
HOÀNG PHỦ NGỌC PHAN
XUÂN HOÀNG
Nhà thơ Đinh Thu, tên thật Đinh Ngọc Thu, tuổi con Rồng, quê Tây Thượng, Thừa Thiên Huế.
LTS: Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế vừa tổ chức Trại viết ở vùng Ngũ Điền, Phong Điền vào cuối tháng 7 vừa qua, vùng đất trầm tích văn hóa lịch sử hàng trăm năm với bao tên tuổi tạc vào lịch sử dân tộc nói chung và văn học nước nhà nói riêng. Không gian biển khơi lồng lộng, gió ký ức hàng trăm năm vẫn nồng nàn thổi vào hồn thi nhân, cùng với tấm lòng của bà con miền biển đã khiến nhiều cảm xúc thơ dâng trào. Dưới đây là một số tác phẩm viết trong những ngày đầu của trại viết.
TRẦN VÀNG SAO
NGUYỄN KHẮC THẠCH
HỒNG NHU