Chùm thơ Đinh Cường

16:03 30/03/2011
ĐINH CƯỜNGMười năm rồi Sơn ơi

Trịnh Công Sơn qua nét vẽ Đinh Cường

                                Tặng Trịnh Xuân Tịnh  

Mười năm như chiêm bao
mười năm như chớp mắt
bạn xa trời về đất
tôi trên đất buồn tênh
nói như Phạm Công Thiện
đi cho hết một đêm
hoang vu trên mặt đất

Mười năm rồi Sơn ơi
mười năm về đâu đó
như tranh Gauguin hỏi
chúng ta từ đâu tới
ta là ai đi đâu…(1)
về nơi xa cuối trời
rằm rồi trăng sáng tỏ
tháng Chạp rồi Sơn ơi
nhớ không đêm cuối năm
ngồi Ba Miền với Tịnh(2)
bộ bàn xưa ghế chạm
đôi đũa ngà mun đen
tôi về đây nhớ bạn
ngụm rượu nghẹn không lời

Mười năm rồi Sơn ơi
mười năm bao tàn phai…(3)
                                        Virginia 16.12.2011

-----------------
(1) Tựa tranh Gauguin: “D’ où venons-nous? Que sommes-nous? Où allons-nous?” (1897, Viện Bảo Tàng Mỹ Thuật Boston).
(2) Quán ăn Ba Miền, Saigon.
(3) Trong từng giọng nói có màu tàn phai (Như tiếng thở dài, ca khúc TCS 1973).



Sinh nhật không còn bạn


Sinh nhật bạn đã đến
những chiếc mũ bên góc bàn
dãy áo quần treo trong tủ
chiếc giường để không
chiếc ghế da nâu bạn ngồi coi phim bộ
chiếc ghế mây trắng đã cũ
không còn hơi ấm của bạn
cái chén xanh đôi đũa đen
chén nước mắm ớt nhỏ dành riêng cho bạn
mỗi bữa cơm trưa
thường có thêm người
những ly rượu cụng nhau
sóng sánh.

Sinh nhật bạn đã đến
sinh nhật không còn bạn
nói cười Sơn ơi.

Tuyết đã ngừng rơi
những hạt tuyết thủy tinh
long lanh như nước mắt
cơn gió thổi qua nắng nhẹ như là
trong từng giọng nói có màu tàn phai.

Bạn đâu rồi
ly rượu đã bốc hơi
còn đọng cặn vàng mốc
những cây nhang trước ảnh bạn
đang đứng cùng tôi
chiều xưa lắm
nay lẻ loi từng ngày từng ngày
biển sóng xô nhau
tôi xô tôi vào cõi mịt mùng
Sơn ơi.
Vẫn những lời-ca-Sơn-buồn-thánh
vẫn trên những xa lộ muôn trùng
tôi trở về
với bảng màu đã khô
những cây cọ không rửa
tấm bố trắng còn nguyên.

Những con quạ đen những con sóc
những buổi sáng
tôi ngồi lặng một mình
bên cánh rừng Natick
mà nhớ Gò Dưa
một chiều mưa
chỉ còn đứng bên mồ bạn
tảng đá xanh tôi đã dựa vào
như còn truyền qua hơi ấm
“con khỉ, đi đâu mà lâu về...”

Những bó hoa vẫn mỗi ngày
những cánh hoa sứ vàng vẫn mỗi ngày
có người đến kết thành tên TCS
trên thảm cỏ xanh
những người âm thầm thương yêu bạn
không nguôi.

Bạn hãy ngủ yên
chờ mai kia
tôi về...
                                28.02.2002

 

Cái chén xanh đôi đũa đen chén nước mắm ớt nho của Ns Trịnh Công Sơn




Sinh nhật không còn bạn II


                                Những đơn dương xưa nâng chén rượu sương mù
                                                                                  (TCS)

 
Lâu rồi không còn uống với nhau ly ruợu
sinh nhật bạn 28 tháng 2
(hai năm mới có ngày 29)
thời gian như chân trời ngút ngàn
mây bay đi và mây bay đi
chiều với lời ru thiên thu
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì(1)

nhớ dáng ai quỳ làm dấu thánh
nhà thờ lâu rồi không nghe tiếng còi tàu qua
tiếng còi tàu trên đường sắt răng cưa
Krôngpha qua Eo Gió
tiềng còi tàu đong đưa tình ta trên Dran
ga Trạm Hành giờ hoang phế
người con gái xa nhà thờ nhỏ
trôi giạt phương nào
nguời con gái đứng trên đồi cao
vẫy gọi, ôi những trái thông khô
lượm về kỷ niệm còn đây

Lâu rồi bạn ngủ yên duới mộ
tôi có lần về thăm, tối om
ngày hôm sau tỉnh dậy
tiếng còi tàu níu tôi trở lại
với chiều muôn trùng đời muôn trùng
và gió, ôi ngọn gió buồn như có linh hồn ai 
muốn gọi bạn về chiều cuối tháng hai
uống với nhau ly rượu ảo
mừng sinh nhật bạn mười năm xa khuất

Tuyết vẫn trắng trời không ngớt
như những giọt lệ xanh rơi …
                                                Virginia,Féb 23.2011

-----------
(1) Một cõi đi về, Trịnh Công Sơn 1974


(266/4-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Sinh tháng 10, tuổi con Ngựa, là tác giả truyện ngắn với tên thật Vũ Thanh Lịch, Nguyễn Hải Minh là bút danh dành cho thơ, chị hiện công tác tại Hội VHNT Ninh Bình. Hải Minh làm thơ lúc 16 tuổi, thơ của chị ăm ắp hơi thở của núi, vị mặn của biển, cùng những vui buồn mê thức trong cõi tình, cõi người mang mang… và cũng có lúc mê đắm, mải miết như con ngựa hoang rong ruổi qua từng cung bậc cảm xúc. Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, xin giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ tác giả trẻ Nguyễn Hải Minh.
    Tường Thi (gt)

  • LTS: “Niềm đam mê vô tận của tôi là đọc, làm thơ, viết văn và khao khát đến cháy bỏng là có đủ thời gian để thực hiện niềm đam mê ấy”. Khát khao ấy đã đi cùng năm tháng với nữ thi sĩ Vũ Thiên Kiều từ khi còn là cô học trò giỏi văn toàn quốc (1985), cho đến hôm nay, khi công tác tại Ban Dân vận huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.

  • Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.

  • (SHO). Người đã ra đi thật rồi

    Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp

    Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân

  • Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng

  • Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ

  • Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.

  • Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.

  • Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế


  • TRẦN ĐÌNH BẢO