DUY TỪ
Ảnh: internet
Cánh đồng khuya sau mùa gặt
Cánh đồng khuya sau mùa gặt
Bạc phơ gốc rạ
Thuở vàng son trôi về quá khứ
Chỉ còn đất ở lại.
Câu chuyện ngày mai bàng hoàng
thức dậy
Bổi hổi mộng mơ
Lối đi mờ dấu chân xưa
Bao giờ trở lại?
Vành trăng kia ơi,
Cao xanh vời vợi
Đời trăng cũng hao?
Tình trăng cũng khuyết?
Mưa sắp về rồi
Ngọn gió thổi tràn
Dùng dằng vành trăng mờ khuất
Ta chờ trăng lên
một mai trăng đầy!
Tôi biết
Tôi biết,
có người kiếm tiền như hốt lá vườn
có người kiếm tiền như nước mắt
đau khổ, buồn vui.
sao nói với nhau những lời xát
muối?
sao nói với nhau những lời đắng
môi?
Nhớ mãi mẹ, thuở tôi còn nhỏ dại
bòn từng con cá, mớ rau
bòn từng sợi chỉ, mo cau
cho bầy con
rẽ gọn mái đầu
đi học.
Sao nỡ nói với nhau
những lời
lao nhọc?
(SH296/10-13)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN