ĐẶNG THÀNH
Nữ sinh Huế - sơn dầu của Mai Chí Thành
Còn thương
Tôi chẳng được như người ta cao thượng
Cầu cho em hưởng hạnh phúc ấm êm
Em sang sông tôi oán hờn khôn tả
Cầu mong sao cho giông bão lật thuyền
Tôi chẳng được như người ta rộng lượng
Mong đời em mật ngọt nếm tràn môi
Tôi muốn em gặp trăm cay nghìn đắng
Để lúc buồn em chợt tiếc tình tôi
Chắc lắm người đã cho tôi ích kỷ
Trong tình yêu sao quá nhỏ nhen
Nhưng bạn hỡi ! Tôi đang yêu tha thiết
Sao người ta lại phủi sạch lời nguyền
Thà trước đây đừng thề non hẹn biển
Đừng thốt lời vàng đá khắc ghi
Nếu có yêu tôi cũng đành lặng lẽ
Đâu nói lời chua chát lúc chia ly
Ai có hiểu cho tôi - Rằng ai hiểu
Oán hờn kia dai dẳng bởi vì đâu
Nhưng người ơi chuyện muôn đời vẫn vậy
Còn oán hờn còn tưởng nhớ về nhau
* * *
Chó mẹ sinh ba con bé bỏng
Hôm qua họ bắt mất chúng rồi
Đêm xuống nó nhức căng bầu sữa
Nhớ con mình tru mãi không thôi
Nó chạy băng qua quãng đồng trống trải
Gặp vầng trăng sắp lặn cuối chân trời
Dáng cong cong tựa chó con nằm ngủ
Nó chồm lên vồ lấy mảnh trăng rơi
Rồi từng đêm - từng đêm như thế
Nó ra đồng tìm gặp dáng con
Trăng cuối tháng cứ mỏng dần lặng lẽ
Nó sắp mất đi niềm an ủi cuối cùng
Và đêm nay nó lại ra đồng trống
Mắt láo liên tìm dáng con mình
Trời đen tối - nó tru lên tuyệt vọng
Nước mắt buồn hóa giọt sương đêm.
Thư bạn
Thư bạn viết đôi dòng ngắn ngủi
Gợi cho tôi nhớ cả một thời
Mà sắc nắng huy hoàng nay sót lại
Vài mảnh tàn thoi thóp cháy khôn nguôi
Từng dòng chữ như gọi mời dĩ vãng
Về cho tôi thêm đôi phút mềm lòng
Sợ cuộc sống tựa đại dương khắc nghiệt
Khiến con thuyền quên lãng một dòng sông
Bạn bè ơi - con đường quá khứ
Cả thời gian khỏa lấp lối về
Tay gượng nhẹ xin gỡ từng cọng rối
Để tim mình sống lại tuổi say mê
Thuở cư xá nuôi đàn con xa mẹ
Tụ về đây tự mấy phương trời
Vâng - Hà Nội, dạ - ngọt ngào giọng Huế
Mái tóc thầy xanh lắm tuổi đôi mươi
Dạy cả tháng nhận đồng lương bé nhỏ
Cầm trên tay thoáng chút ngậm ngùi
Ai có hỏi - chúng tôi cười vui vẻ
Để bao điều cay đắng giấu sau môi.
Bạn bè ơi - những ngày gian khó
Bữa cơm thường ít thịt nhiều rau
Ta vẫn dạy học trò mơ ước
- Đất nước mình tươi đẹp mai sau
Ta vẫn dạy học trò nhân nghĩa
Đem tình người đùm bọc thương yêu
Như bọn mình - mùa đông xứ lạ
Ấm lòng nhau chung mảnh chăn nghèo
Nay chúng ta như dòng sông chia nhánh
Đứa xanh tươi đôi bờ bãi mỡ màu
Đứa cằn cỗi u trầm bên đá dựng
Vẫn đôi dòng thương nhớ chảy về nhau
Bạn bè ơi hãy thương nhau như thể
Cổ tích xưa nay còn mãi trên đời
Để thư bạn chỉ đôi dòng ngắn ngủi
Kéo ta về sống lại tuổi hai mươi
8-1992
(TCSH52/11&12-1992)
...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...
Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.
...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...
Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.
Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...
Sinh 1954 tại Nghi Lộc, Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh
Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.
Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi
Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn
Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà
Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.
(Nhân lời kể của một người chơi chim)
Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...
...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...
Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn
Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .
Sinh năm 1949 tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản: Dấu lặng - (Thơ) NXB Văn học 1976; Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.
Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995; Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.