Bài thơ nhớ Trịnh Công Sơn của Đinh Cường

09:33 01/04/2015

(SHO) BẠN VỀ BÊN PHỐ XƯA MƯỜI BỐN NĂM RỒI SAO SƠN.

CHIỀU NAY TÔI ĐI TRÊN PHỐ XƯA GEORGETOWN MÀ NHỚ BẠN

Chân dung nhạc sỹ Trịnh Công Sơn do Đinh Cường vẽ

Tôi biết bạn không thể nào quên

những người bạn của thời chưa đầy

hai mươi tuổi. thời của ướt mi, thương

một người với Hà Thanh con chim sơn ca

Thanh Hải guitare, Đặng Nho clarinette

thời của những tiếng hát tiếng đàn

sao mà say đắm quyến rũ trên

đài phát thanh Huế. thời cứ chiều

chiều đi lên đi xuống hai con đường

chính Ngã Giữa - Trần Hưng Đạo

có lúc cùng nhau qua ngồi cà phê Lạc Sơn, 

bên kia đường. nhớ lửa mồi là sợi giây [1]

dừa cháy thường trực, thò đầu ra khỏi

miệng lon dùng cho khách mồi thuốc...
 

tôi biết bạn không thể nào quên

về trên phố cao nguyên ngồi

tiếng gà trưa gáy khan bên đồi

ôi những trưa B'lao vắng vẻ, nơi căn nhà

có phòng bạn trọ, chim vào làm tổ

vỏ bao thuốc chất đống đêm về ra chơi

billard ngoài con đường lộ. tiệm có ngọn đèn

manchon chao, hay những đêm Dran âm u

hai người bạn nằm trên hai chiếc

giường gỗ ván thông, ngọn nến trắng

thức khuya viết thư miên man

gởi Hướng Dương, tên hồn nhiên

bạn gọi Dao Ánh, thời của Còn tuổi nào

cho em: tuổi nào lang thang thành phố

tóc mây cài  thời của Tuổi đá buồn…
 

và thời của Sài Gòn. đêm khuya bạn hay gọi

Lữ Quỳnh. Sâm Thương đến dù giữa khuya.

ba bốn giờ sáng bạn đi băng qua con hẻm

nhỏ Hiền Vương. đập cửa cái studio nhỏ bé

của tôi trong xóm, ngồi chơi và chờ người

thiếu nữ xinh đẹp ra bán hàng ngoài phố sớm

thời bạn vẽ bao nhiêu là chân dung đẹp

nay những nụ môi hồng, ánh mắt ấy bay về đâu...


thời của chiều chiều ra khách sạn Bông Sen

do anh Muộn làm giám đốc. có để riêng cho

Nguyễn Quang Sáng và bạn một phòng ngồi uống rượu

trên lầu cao. nhìn những mái ngói nâu. trời chiều

Sài Gòn. nhìn đàn chim én lượn vòng này qua vòng khác

thời của: Chiều trên quê hương tôi .

Nắng phơi trên màu ngói non tươi Gió mang tin một mùa sẽ tới

Sẽ mưa lâu hoặc cơn nắng dài 
 

cơn nắng dài từ những ngày thay đổi ấy

và làm sao quên một mùa tuyết phủ

chúng ta cùng lang thang trên những góc phố Montréal

những ngày bạn qua thăm gia đình các em

đêm vào nghe blues jazz. nhớ mãi tiếng đại hồ cầm
 

chiều nay đọc tin sẽ ra cuốn sách viết về Mẹ

trong dịp tưởng niệm mười bốn năm ngày bạn mất

tôi lại nhớ đến cái tượng nhỏ Mẹ Con bằng đất nung

của Trương Đình Quế đổi tôi lấy bức tranh nhỏ [2]

khi đi không mang theo vì nặng. tôi để lại tặng bạn

bạn đã cho gắn trên bục cao để ở mộ bác gái thật đúng và đẹp

bạn quá hạnh phúc khi nằm cạnh mộ mẹ ở Gò Dưa
 

mười bốn năm rồi sao Sơn. làm sao kể hết những kỷ niệm

tôi vẫn luôn giữ tận cùng trong lòng tôi một tình bạn

từ thời hai mươi tuổi. nhớ bạn đi đâu về cũng hỏi người làm

bà có nhà không. bạn thương yêu mẹ hết mực.

thương yêu các em hết mực. như vậy là bạn đã yên tâm nằm xuống.
 

và tôi vẫn biết. chúng ta cùng thích phố phường. những tháng cuối cùng

tôi về thăm bạn. mùa hè. chiều cùng nhau ra ngồi Givral

khi trở lại Virgina. mùa xuân bạn mất. đúng mùa hoa anh đào nở

năm nay trời băng giá nhiều. mùa hoa anh đào nở chậm Sơn ơi...

 

Để nhớ 14 năm ngày TCS mất (1 tháng 4 năm 2001 – 1 tháng 4 năm 2015)

Virginia, March 27, 2015

Đinh Cường

------------------

[1] Hoàng Xuân Sơn -  Cũng Cần Có Nhau -  Phóng bút

 Nhân Ảnh xuất bản 2013. trang 16

[2] Trương Đình Quế sinh năm 1939 tại Đà Nẵng. Hiện sống tại Sài Gòn 

Tốt nghiệp Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định năm 1961

trước đó có theo học 2 năm điêu khắc tại Cao Đẳng Mỹ Thuật Huế

với thầy Trương Đình Ý, còn lưu lại tượng Cánh Chim bên sân trường

là một nhà điêu khắc tài hoa cùng thời Mai Chửng và Lê Thành Nhơn 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • Sinh năm 1949  tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản:  Dấu lặng - (Thơ)  NXB Văn học 1976;  Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.

  • Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995;  Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.

  • Một tiếng thôi mà bao hàm cả cộng đồng dân tộc, cả xứ sở thân yêu với đồng lúa cánh cò, với núi non điệp trùng và rừng vàng biển bạc, những người vợ thương chồng tạo vóc dáng vọng phu.

  • (Gửi nhà thơ L.M.T)Em tìm trong lá một vầng trăng xaEm tìm trong cỏ bóng chiều vừa qua.

  • Đợi tắt mặt trờiĐêm không trăng ta lầm lũi bước sóng đôi với biểnXa khơi thăm thẳm màn đen

  • Tôi vấp ngã vào ban mai trong trẻoNước sông Hương xanh rười rượi tháng tưMưa đầu hạ, sấm chớp chừng vội vãCơn gió hoang lạ lẫm bước tôi về

  • LTS: Thanh Thảo tên thật là Hồ Thành Công, sinh 12 - 3 - 1946 tại Mộ Đức Quảng Ngãi. Tốt nghiệp khoa ngữ văn Đại học Tổng hợp Hà Nội 1969, vào bộ đội, làm báo ở Đài tiếng nói VN, đi chiến trường bộ cuối năm 1970. Là phóng viên chiến trường, ở Ban binh vận R. Sau giải phóng về trại sáng tác Quân khu 5, sau đó giải ngũ, về Hội Văn nghệ Nghĩa Bình và Hội Văn nghệ Quảng Ngãi. Hội viên Hội nhà văn, ủy viên Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt . Đã in hơn 10 tập thơ và trường ca. Hai lần nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Việt cho hai tập thơ “Dấu chân qua trảng cỏ” và trường ca “Những ngọn sóng mặt  trời”. Giờ vẫn làm thơ chơi và viết báo kiếm sống.

  • LTS: Trần Chấn Uy sinh năm 1957, tại Đức Thọ, Hà Tĩnh, hội viên Hội Nhà văn Việt . Anh là một nhà thơ trẻ đã có 5 tập thơ ra mắt bạn đọc. Trần Chấn Uy đi khắp nơi, say mê với cái mình đã chọn, diễn đạt nó với nhiều cung bậc. Tìm kiếm chân lý và cái đẹp để đưa vào thơ, với tấm lòng bao dung, nhân hậu, dưới góc độ nào, giọng thơ Trần Chấn Uy cũng chân chất, mộc mạc, nồng ấm. Nhà thơ Trần Chấn Uy hiện nay công tác ở Đài Truyền hình Khánh Hoà.

  • LTS: Dạy toán nhưng rất yêu thơ đó là điểm đặc biệt của con người Lê Quốc Hán. Lê Quốc Hán viết thơ nhiều. Thơ anh đã in hầu hết các báo ổ địa phương và trong nước. Thấm đẫm mồ hôi của người lao động, anh luôn nhìn cuộc đời với đôi mắt yêu thương, đầy trân trọng. Hồn hậu, mộc mạc, chân chất mà vẫn nói được cái mình gửi gắm không chút sáo cũ, âu đó cũng là điểm mạnh trong thơ Lê Quốc Hán.Lê Quốc Hán hiện nay là Tiến sĩ trường Đại học Sư phạm Vinh.

  • LTS: Sinh năm 1969 đã có 2 tập thơ riêng. Là một cây bút trẻ luôn có ý thức làm mới thơ. Tập thơ đầu tay “Dòng sông cháy” của chị vừa ra mắt bạn đọc đã nhận được giải thưởng văn học của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam 1997.Táo bạo, trăn trở cho cái mới. Khắt khe, đòi hỏi cao chính mình trong lao động nghệ thuật; Nguyễn Bảo Chân đã chọn cho mình một cách đi riêng trên con đường thơ ca. Với ngôn ngữ thơ hiện đại, với hình tượng thơ kỳ lạ - qua cảm xúc tinh tế của một tâm hồn nhạy cảm, Nguyễn Bảo Chân đã mang đến cho bạn đọc những bài thơ hay. Hiện nay Nguyễn Bảo Chân công tác ở Đài Truyền hình Việt - phụ trách chương trình “Tác phẩm và dư luận” trên sóng VTV3.

  • LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng