NGÔ ĐÌNH HẢI
Ảnh: internet
Lý do
Ngày mà trước mặt
cái màn hình vi tính luôn bật sáng
thì sau lưng anh kệ sách ngủ im lìm
Ngày mà mấy ngón tay
quen mò mẫm trên bàn phím
thì những ghi chép xa xưa
phải gồng mình gánh thêm bụi bặm
Ngày mà trí tuệ loài người
đem bỏ trong cái gọi là phần mềm có sẵn
thì chuyện yêu đương nghe như là ảo giác
Ngày mà những lá thư
được gõ thành hàng thẳng tắp
thì dòng chữ viết tay ngoằn ngoèo
chỉ còn biết cúi đầu cam phận
Ngày mà vết mực tím
đã thôi vương trên tờ giấy trắng
thì lòng chúng mình
cũng hình thành những bạc bẽo dối gian
Ngày mà tiếng a-lô chào hỏi nghe xa xăm
lạ hoắc thay cho lời tình tự của em và anh
thì vô tình giữa chúng mình
đã dựng lên một vách ngăn
Ngày mà chốn hẹn hò lui tới quẩn quanh,
chui nhủi trong những căn phòng máy lạnh
thì cánh cổng trường
cũng khép lại sau lưng lặng lẽ
Ngày mà âm thanh ồn ào xe cộ át mất tiếng ve
thì tiếng chân theo nhau trên đường về
đã rời xa vội vã
Ngày mà thiên hạ yêu nhau
chỉ bằng ngồi yên một chỗ
thì anh bắt đầu
tìm lại mình trong đống tro ngày cũ
để làm thơ yêu em bằng nỗi nhớ mịt mù...
Nhỏ ơi!
(SH288/02-13)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN