LGT: Điềm Phùng Thị tên thật là Phùng Thị Cúc. Sinh năm 1920, tại miền Trung. Hồi còn nhỏ học ở Huế và Hà Nội. Tốt nghiệp bác sĩ giải phẫu nha khoa tại Đại học Y khoa Paris (Pháp). Học điêu khắc từ 1959 - 1963.
Nhà điêu khắc Điềm Phùng Thị bên tác phẩm của mình
Bà đã tổ chức nhiều cuộc triển lãm cá nhân, tham dự nhiều cuộc triển lãm tập thể tại Pháp và nhiều nước trên thế giới. Đặc biệt ở Việt Nam bà đã từng triển lãm 3 lần: 1962 đoạt giải thưởng điêu khắc trong cuộc triển lãm quốc tế của 27 nước tổ chức ở Sài Gòn; 1978 triển lãm ở Hà Nội và Huế.
Hiện nay bà là nhà điêu khắc Việt Nam nổi tiếng ở Pháp và trên thế giới. Tác phẩm của bà có mặt trong những bộ sưu tập nghệ thuật của tư nhân tại nhiều nước. Và một số tác phẩm của bà đã được dựng thành tượng đài tại nhiều quảng trường và công viên ở Pháp...
Sau đây Sông Hương xin đăng lại bài giới thiệu của Raymond Cogniat (nhà phê bình nghệ thuật nổi tiếng, nhà sáng lập triển lãm mỹ thuật lưỡng niên ở Paris) trích trong tập "TRlỂN LÃM ĐIÊU KHẮC ĐIỀM PHÙNG THỊ 1960-1971". Nhan đề là của chúng tôi.
***
RAYMOND COGNIAT
Kín đáo và kiên trì, đó là phẩm chất của người Đông Phương, Điềm Phùng Thị, đã gia nhập vào đời sống nghệ thuật ồn ào ở Paris một cách yên lặng. Đầu tiên với một vài mẫu tượng nhỏ, những hình thể được khai sinh từ những động tác của bàn tay, sờ nắn dịu dàng như những đạo bùa hình nhân, được làm cho lên nước và uyển chuyển bởi những ngón tay vuốt ve không ngừng, như những dụng cụ hành lễ mòn cũ vì những sự nguyện cầu. Á Châu, trong tất cả những sự sáng tạo của bà, chứng tỏ rằng nghệ thuật là một hành vi sùng tín, và Điềm Phùng Thị đã không đi ngược lại với truyền thống này.
![]() |
Về sự tâm thành của mình, bà không nói ra; bà bằng lòng sống với nó và tuân thủ theo nó. Lòng đầy xúc cảm, bà chấp nhận điều không thể tránh khỏi với một sự hài lòng đến choáng váng. Và người ta cảm thấy rằng sự tuân thủ theo rung cảm nghệ thuật của bà sẽ sẵn sàng trở thành một sự đối đầu, nếu xảy đến một trở lực. Một thế giới hình thể được sinh thành dần dần từ sự trầm tư của bà, một thế giới được gợi hứng bởi một sức mạnh nội tâm nào đó mà người ta không hiểu nổi, nhưng nó cũng không cần gì đến cả lý thuyết hay sự ngẫu nhiên. Người ta có ấn tượng rằng tất cả những điều gì mà người nghệ sĩ này sáng tạo nên, đều đã tồn tại bên trong bà trước khi xuất hiện và bà là phương tiện duy nhất, là nơi chốn duy nhất để hoàn thành. Như thể những hình tượng mà bà sáng tạo, trong thực tế, là sự vật chất hóa của những sức mạnh và của tư tưởng, và của mỗi một trong những điều ấy, cho dù bà độc lập và hoàn toàn tự tại, bà vẫn liên hệ một cách rất khăng khít với cùng một cảm hứng, với cùng một cộng đồng tâm linh, dù rằng bà có thể kết hợp với những kẻ khác, kết hợp vẫn để dựng nên một cái khác toàn diện.
Bởi bản chất sâu sắc của bà, mỗi một tác phẩm của Điềm Phùng Thị là một toàn thể được xác định nhưng vẫn mở ra vô vàn điều hàm chứa. Mỗi một khối tượng tạo nên bởi người nghệ sĩ này có tính cách tự do như một từ, nhưng, như một từ sẽ tìm thấy sự phong phú của nó khi tham gia vào một câu để rồi trở thành một bài thơ hay một lời cầu nguyện. Và như một từ được khuếch đại lên bởi tiếng hò reo của tập thể, khối tượng nhỏ của Điềm Phùng Thị có thể đạt đến những độ lớn của tượng đài khi người ta cho nó cái cơ hội xuất hiện ở ngoài trời.
![]() |
Tác phẩm của bà khá phong phú, trong sự đơn giản phức tạp của nó, có thể được diễn dịch theo nhiều ý nghĩa, theo những điều mà người ta tin là khám phá được ở nó. Như người ta có thể thấy trong sự đơn giản của những hình thể các khối tượng, sự vật chất hóa của những nỗi âu lo nặng nề đã kiềm hãm đà phóng của ước mơ, nhưng, cùng lúc, những tiết điệu khéo xếp đặt của các khối tượng sẽ làm khai sinh ra một thực tế hài hòa và thăng bằng. Người nghệ sĩ này luôn luôn muốn tuân theo cùng một lúc cảm hứng của mình và luận lý của hình thể. Nghệ thuật của bà đã mang dấu ấn đó, và đó là sự kiện cho phép cảm nhận được về tất cả sự thông minh và tinh tế của bà.
Điều mà trong cái nhìn đầu tiên, người ta tưởng là khiêm tốn và đơn độc, đã áp đặt một nỗi ám ảnh về sự hiện diện im lặng của bà.
BỬU CHỈ dịch và giới thiệu
(SH30/04-88)
PHAN THANH BÌNH
NGUYỄN XUÂN LỰC
NGUYỄN QUANG HÀ
Trong những ngày thu sang tim tím dịu dàng ở Huế, tôi bỗng rất nhớ thầy giáo - họa sĩ - nhà điêu khắc Vĩnh Phối.
LTS: Tháng 8 năm 2023, Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương nhận được bài viết của tác giả Lê Huỳnh Lâm giới thiệu chân dung nhà điêu khắc Hà Minh Tuấn và tác phẩm của anh, một người yêu Huế, gắn bó với Huế. Khi bài viết này lên khuôn chuẩn bị cho số Đặc biệt tháng 12, Ban Biên tập nhận được tin nhà điêu khắc Hà Minh Tuấn bị đột quỵ, anh đã từ trần vào lúc 13 giờ 50 phút ngày 09 tháng 11 năm 2023.
Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương xin gửi lời chia buồn đến gia quyến, bạn bè nhà điêu khắc và xin giới thiệu đến bạn đọc bài viết, nén tâm nhang tưởng nhớ anh - Nhà điêu khắc Hà Minh Tuấn.
Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương
TRẦN ĐỨC ANH SƠN
ĐỖ TOÀN
ĐẶNG MẬU TRIẾT
VIỆT HÙNG
(Nhân xem Triển lãm chào mừng 20 năm giải phóng Thừa Thiên Huế)
BẠCH LA
Hai năm trước đây, hình như không ai biết có một họa sĩ như thế trên đất Huế này. Tốt ngiệp Cao đẳng Mỹ thuật từ trước giải phóng, cuộc sống bươn chải và dồn đẩy thế nào đó mà Lê Quý Long bỗng trở nên một thầy giáo.
LÊ HUỲNH LÂM
Xứ sở của mưa đã sinh ra chàng họa sỹ Hoàng Đăng Nhuận, anh tự học để thành danh ở Việt Nam.
ĐINH KHẮC THỊNH
NGUYỄN THẢO NGUYÊN
(Học sinh lớp 12 Chuyên Anh trường THPT Chuyên Quốc Học)
ĐẶNG MẬU TỰU
PHẠM ĐĂNG NHẬT THÁI
PHAN THANH BÌNH
Cách đây 20 năm, những ngày cuối cùng của năm 2000 dần trôi qua trong sự lắng đọng của thời khắc chuyển giao thế kỷ, đấy cũng là khoảng thời gian mà trong mỗi người có sự xao động, nghĩ suy khi nhìn lại những gì đã trải qua, sự hân hoan dạt dào khi nghĩ về tương lai.
ĐẶNG TIẾN
Vẽ, không gì dễ mà cũng không có gì khó bằng vẽ phụ nữ. Khi nghe nói: tranh phụ nữ đẹp, thì ta không rõ: tranh đẹp hay phụ nữ đẹp.
LÊ VĂN THUYÊN
Đỗ Kỳ Huy là một họa sĩ nhưng anh không chỉ sáng tác nghệ thuật bằng những tác phẩm hội họa mà còn bằng một loại hình nghệ thuật độc đáo khác: Nghệ Thuật Gốm.
ĐẶNG KIỀU LINH
Các họa sĩ trẻ xứ Huế vừa kế thừa những tinh hoa của các bậc tiền bối vừa có những khai mở riêng trong nghệ thuật của mình để phù hợp với không khí của xã hội và sự vận hành của các quan điểm mỹ học hiện đại.
NGUYỄN TUẤN HƯNG
Giải thưởng Văn học Nghệ thuật Cố đô tỉnh Thừa Thiên Huế lần thứ VI (2013 - 2018) đã vinh danh những văn nghệ sĩ ưu tú trong lĩnh vực văn học nghệ thuật. Trong đó, về Mỹ thuật, đáng chú ý là những tác phẩm của các họa sĩ như Nguyễn Thị Huệ, Võ Quang Phát, Hoàng Thanh Phong, Nguyễn Đăng Sơn, Lê Ngọc Thái...