Mùa cũ
Bỗng dưng thấy lòng mưa vườn cũ
Lá khô hoai mục tự bao giờ
Người đi cỏ mọc thành trận mạc
Hoa cũng đành Mùa hương ấy phôi phai.
Bỗng dưng thấy lòng là ngọn gió
Lửng lơ không biết thổi phương nào
Tám hướng bốn phương
Đời quá rộng
Tự mình ôm một bóng hoàng hôn.
Bỗng dưng ta muốn về an trú
Dưới góc hoàng lan thơm tiếng chim
Lặng im nghe lá rơi trên lá
Ta với người
Mùa yêu cũ lãng quên.
Uống trà chờ sen nở
Ngôi sao mai lung linh phía chân trời
Thềm sương rơi
Nụ sen ngọc ngà hé mở
Không gian im tiếng thở
Chờ một đóa thiền hoa
Sen là nàng thơ hay một vị nữ hoàng
Thời khắc ấy sương mờ dâng bảng lảng
Làn khói trà nhẹ nhàng ve vuốt
Đôi cánh xiêm y lộng lẫy thiên thần.
Chờ sen chờ nắng
Chờ bình yên lên
Chờ lòng tĩnh tại
Chờ mai an nhiên
Sen ngời một đóa vô biên
Bình minh nắng ấm êm đềm tỏa hương.
(TCSH57SDB/06-2025)
Ngô Minh - Nguyễn Trọng Tạo - Văn Cầm Hải - Nguyễn Vũ Tiềm - Phổ Đồng - Nguyễn Hoa - Trần Hồng My - Nguyễn Khắc Thạch - Lê Đình Ty - Quang Khải - Mai Văn Hoan - Thiệp Đáng - Phạm Nguyên Tường - Văn Tâm - Nguyễn Đỗ - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Bảo Chân - Thanh Thảo - Phan Bùi Bảo Thy - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Đình Nam - Nguyễn Trung Bình - Trương Quân - Nguyễn Văn Vang - Bạch Tâm - Từ Hoàng Công - Tĩnh Mặc
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.