Vạt trăng
Khuya
Ai đánh rơi vạt trăng phía sau hè
Lênh loang hổ phách
Trăng hiền như lá cỏ
Trăng mềm như vai ai.
Trăng giêng hai
Nhành hoa lựu thõng vai, trĩu lá
Phiến đá già trầm ngâm
Nghe giun dế râm ran trò chuyện
Đời quá nửa
Sương cài lên tóc mây
Tóc bay miền gió lạ
Hồn nhớ ai đêm dài.
Khuya
Ai bỏ quên vạt tầm xuân sau hè
Giấc mơ thiếu nữ
Trăng xuống đồi trăng rụng
Mùa sau trăng lại tròn đầy
Tầm xuân ba năm lại nở
Tóc vai lạc cả một đời.
Mùa nắng thơm
Tôi nhớ những con đường nắng đã đi qua
Tiếng chim gọi bình yên xạc xào kẽ lá
Ngày trôi nhanh quá
Hoàng hôn về ngủ bên kia đồi
Tôi đưa tay không với tới
Tôi đã đợi rất lâu trong màn đêm
Nơi bóng tối che mờ lý trí
Chỉ nghe gió đi về giữa những tiếng phong linh
Và hương quỳnh thảng thốt
Gọi trăng...
Ngày nắng,
Mang câu thơ ra phơi
Đàn chim vỗ cánh về trời
Cánh hoa nở bừng trang vở
Chỉ còn nỗi buồn chơ vơ khô sạm
Quắt queo nhành hoài niệm gãy!
Không còn những ngày giông bão dâng đầy
Mưa tạnh và mây tan
Thế gian nắng lại chan hòa
Hơi ấm tràn dâng trong mắt
Mùi nắng thơm đôi môi
Nụ hôn màu pha lê dịu ngọt
Tôi thấy mình trong vòng tay của nắng
Lung linh ngũ sắc trầm hương.
(TCSH434/04-2025)
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân