NGUYỄN MINH KHIÊM
Ảnh: internet
Cánh đồng nhiều hướng gió
Ta trở về cánh đồng có nhiều vết roi mùa hạ
Quất xuống giấc mơ của làng
Mấy trăm năm còn lằn trong câu tục ngữ
Đặt ngang trí nhớ tuổi thơ như những vết sẹo dài
Máu nước mắt mồ hôi hiện hình lỗ chỗ khúc đồng dao
Thời gian muốn xóa đi bằng kỹ nghệ sơn mài
Càng đánh bóng càng hiện thẳm sâu đứt gãy
Mùa xuân được dắt đi bằng chiếc thừng mùa đông
Tiếng cười của đất đến giờ nghe vẫn chưa hết lạnh
Bông lau nở rồi mà cứ ngơ ngác thực hư.
Ta trở về cánh đồng nơi có bước chân lạ mẹ ta ướm vào sinh ra Thánh Gióng
Văng vẳng câu nuôi khát vọng thì nuôi đồng xa, chớ nuôi đồng nhà làng bắt
Chiếc giỏ hạnh phúc nhiều lần bị lừa đổ trộm
Nhưng mỗi lần nhận con bống bụt cho ta vẫn sợ mang theo bao nhiêu tai họa
Ta không muốn về làm hoàng hậu bằng cách dụ dỗ Cám trèo cau
Giọt máu của cha ta liệm mấy trăm năm rồi mắt vẫn
trừng trừng mở.
Ta vẫn chưa dám buông chiếc diều tuổi thơ được dán bằng chuyện thầy bói xem voi
Kẻ cầm cái đuôi, kẻ cầm cái tai, kẻ cầm cái chân đi đóng thuyền vượt bể
Túi áo ta đựng những lâu đài xây bằng hương cỏ mật
Đựng tiếng cóc khát mưa kêu thành cậu ông trời
Thành vật linh ngồi trên mặt trống.
Ta muốn ru chiếc đòn gánh không còn ghì xiết vai làng bật máu
Ru những hạt phù sa có nắm nhau ta không bao giờ bị đem đi cầm cố lúa non
Ru mùa hoa đến sớm trong giấc mơ không vay nặng lãi
Ru ánh mắt làng được ngủ thật ngon trên rãnh cày mà không phải giật mình bởi mống cụt cầu vồng
Liềm hái cứ mòn vì bao nỗi lo toan
Các thế hệ thay nhau làm chong chóng
Mặt làng tít mù xoay
Trên cánh đồng nhiều hướng gió.
(SH314/04-15)
LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
Hoàng Vũ Thuật (gt)
PHAN HOÀNG PHƯƠNG
Nhớ Phùng Quán
NGUYỄN THANH MỪNG
Ngô Minh - Hải Kỳ - Phan Bá Linh - Thế Hùng - Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Văn Phương
HOÀNG VŨ THUẬT
Nguyễn Lãm Thắng - Khaly Chàm - Nguyễn Loan - Huỳnh Minh Tâm - Kai Hoàng
Phạm Quyên Chi là một tác giả trẻ đang sống tại thành phố Quy Nhơn, mới đến lần đầu với Tạp chí Sông Hương. Trong những sáng tác đầu tay, Phạm Quyên Chi từng bộc bạch: “Tôi là một đứa con gái thích tưởng tượng. Dường như những tứ thơ của tôi đã hình thành nên trong những “khoảnh khắc của tưởng tượng” như thế. Tôi cũng không hiểu được chính mình, chỉ có thơ là hiểu tôi…”.
ĐẶNG BÁ TIẾN
Nguyễn Thanh Lâm - Từ Quốc Hoài - Hoàng Ngọc Giang
LTS: Lữ Quỳnh là bút hiệu của Phan Ngô, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên-Huế. Học sinh Quốc Học - Huế năm 1959 - 1962. Là nhóm bạn với Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Shiphani, Lê Văn Ngăn, Võ Chân Cửu...
ĐINH CƯỜNG
Như tiếng thì thầm vĩnh biệt
Khi hay tin Lê Văn Ngăn mất
(SHO) BẠN VỀ BÊN PHỐ XƯA MƯỜI BỐN NĂM RỒI SAO SƠN.
CHIỀU NAY TÔI ĐI TRÊN PHỐ XƯA GEORGETOWN MÀ NHỚ BẠN
Nguyễn Thị Anh Đào - Lê Vi Thủy - Trần Tịnh Yên - Ngô Hà Phương - Trần Quốc Toàn - Bạch Diệp - Đinh Thị Như Thúy - Hạnh Ngộ - Hạc Thành Hoa
LÊ MINH CHÁNH
VŨ THIÊN KIỀU
VIỆT PHƯƠNG
Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Văn Quang - Trần Hữu Dũng - Đỗ Hàn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Mai Văn Hoan - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Lưu Ly - Vĩnh Nguyên - Cao Quảng Văn - Ngàn Thương - Nguyễn Đạt - Phan Đạo - Phương Việt - Châu Thu Hà - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Hồ Ngạn
Đông Hà - Phạm Trường Thi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Văn Công Hùng - Trần Thị Ngọc Mai - Duy Mong - Xuân Thảo - Hồng Vinh - P.N. Thường Đoan - Hoàng Ngọc Châu - Triệu Nguyên Phong - Ngô Thái Dương
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Yếm Đào
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Em còn chờ ta ở đó không