LTS: Lữ Quỳnh là bút hiệu của Phan Ngô, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên-Huế. Học sinh Quốc Học - Huế năm 1959 - 1962. Là nhóm bạn với Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Shiphani, Lê Văn Ngăn, Võ Chân Cửu...
Đinh Cường vẽ Lữ Quỳnh, 1979
Các tác phẩm Lữ Quỳnh đã xuất bản: Cát vàng, Tập truyện (Nxb. Ý Thức, Sài Gòn 1971; Nxb. Văn Mới tái bản, Calif. 2006); Sông sương mù, Tập truyện (Nxb. Ý Thức, Sài Gòn 1973); Những cơn mưa mùa đông, Truyện vừa (Nxb. Nam Giao, Sài Gòn 1974; Nxb. Thư Quán Bản Thảo tái bản, NJ. 2010); Vườn trái đắng, Truyện dài (đăng nhiều kỳ trên tạp chí Ý Thức, Sài Gòn 1971 - 1972); Sinh nhật của một người không còn trẻ, Tập thơ (Nxb. Văn Mới, Calif. 2009); Đi để thương đất nước mình, Ký (Nxb. Văn Mới, Calif. 2012)…
Kỷ niệm 14 năm ngày mất nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1/4/2001 - 1/4/2015), SH giới thiệu hai bài thơ của Lữ Quỳnh, một người bạn thân thiết tưởng nhớ ông.
LỮ QUỲNH
Bài tháng tư
Ngày tôi về không còn anh
Chỉ gió lang thang
Trên vòm sấu già
Con đường Duy Tân khô khốc
Ánh đèn đêm.
Vỉa hè âm u tiếng giày
Lạ lẫm
Chẳng bóng ai.
Có tiếng lá rơi như lời hát
Vỗ về tôi trong giấc mơ
Cô đơn thắp sáng
Nỗi tuyệt vọng cuối cùng
Nắng tháng tư
Hóa thân anh
Nơi nghìn trùng con gió.
Ở chốn xa có mưa hồng
Cho đỡ nhớ trần gian.
Hai chiếc ly thủy tinh
Lóng lánh rượu vàng
Giữa sương khói - khói hương
Đêm tĩnh lặng
Nhẹ nhàng cụng ly
Mơ hồ nghe cổ đắng.
Anh bên kia núi
Gõ nhịp lãng du
Hát mệt nhoài cát bụi.
Giấc mơ
Chiếc piano treo ngược trước khán phòng
Hoàng tử bé một mình trên sân khấu
Hát trường ca Dã Tràng
Có tiếng vỗ tay râm ran
Trên từng hàng ghế trống
Lạnh lẽo gió thiên đường
Những ngọn nến thắp bằng ánh sao
Soi trái tim khô
Đang nẩy mầm bất tử
Bầy quạ giăng hàng trên giây thép
Những nốt nhạc đen giữa hoàng hôn
Chập chờn trùng vây mộ địa
Sao em giờ đây phố thị
Một mình cười nẻ răng
Với giọt nước mắt hồng?
(SDB16/03-15)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN