LÊ MINH CHÁNH
Ảnh: internet
... 108, 108, ...
Có định rồi mới tĩnh,
Có tĩnh rồi mới an,
Có an rồi mới lự,
Có lự rồi mới đắc
(Đại Học - Khổng Tử)
Những hạt gỗ kết vòng
Miết miết ngón tay câm
Lặng lặng vào thêm
Lặng lặng vào đêm bằn bặt...
Những hạt gỗ giáp vòng
Cuộc lữ vòng quanh cò ke cút kít
Đêm vào đêm mênh mông
108 hạt nối đêm rồng rắn theo về
108 hạt đứt đêm tung tóe trôi đi
Ngồi yên ngây ngây dại dại ngồi yên
không lí do để tiếp tục ngồi yên
không lí do để khoan nằm lại đây vĩnh viễn
không lí do để tiếp tục đứng đi nghễu nghến...
Những hạt tròn liu điu kéo quân
Cuồn cuộn nước về trăm sông bốn biển
Ý nghĩ như mây ngày gió rống loạn cuồng
Nơi một người lặng im bình thản
Rồi tất cả tất cả chỉ còn im lặng
đường vượn bay bên vực thẳm mù sương
những hạt gỗ lăn thầm qua ngón tay
nối dài nối dài nối mãi
... một trăm lẻ tám... tối ... ngày...
... một trăm lẻ tám... sáng... đêm...
Lặng lặng vào thêm
Lặng lặng vào đêm bằn bặt...
Rình rập
Rừng im phăng phắc
Nổ súng!
Gã đi săn ngốc nghếch bắn vuột mình.
(SH313/03-15)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN