Tiếng hót cuối cùng

08:35 03/07/2020


LỆ HẰNG

Ảnh: internet

Tiếng hót cuối cùng

1.
Mai
Liệu ngày mai cánh cửa lồng có mở?
Khi mặt trời xuyên thủng vòm xanh
Lia sợi vàng căng đét
Siết cổ ta uất nghẹn một tiếng ca
Trời lồng lộng mặc áo ngọn đồi xa
Vòi vọi hun mùi nhựa nồng của nắng
Những đóa hoa thắp lửa tự thiêu mình
Sắc sẽ cháy
Tàn
Và rụng
Quả sẽ sai cành
Trĩu trịt một mùa đau
Và ta có hót?
Để khúc trầm nặng nhọc thoát khỏi thân?
Không!
Tiếng hót ta lên men lồng ngực cháy
Ngày đôi cánh nhẹ bâng như xốp vải
Mà nặng một bầu trời
Tiếng hót sẽ say.


2.
Mai
Liệu ngày mai cánh cửa lồng có mở?
Khi gió mơn man níu áo vạt mây mờ
Sương ẩm lạnh lót thảm mềm cho lá
Đón cuộc trở về trong tín hiệu hồi sinh
Và hiu hắt
Những cành cây treo ngược chiều sự sống
Cả giọt nước cũng ngược chiều tâm tưởng
Chảy vào hồn ồ ạt suối trầm luân
Mà vực niềm tin đã trở về ráo hoảnh
Thì ta có hót?
Để rỏ xuống cạn khô
Dòng nước ngọt đầu mùa?
Không!
Tiếng hót ta lên men lồng ngực cháy
Ngày đôi cánh nhẹ bâng như xốp vải
Mà nặng một bầu trời
Tiếng hót sẽ say.


3.
Mai
Liệu ngày mai cánh cửa lồng có mở?
Khi tầng không đội nón sầu ảm đạm
Thả xuống khúc sông tiếng thét tê lòng
Trong lớp áo tang đám lá mục rã rời
Nghe cái lạnh bò lên đỉnh cuộc đời
Chực chờ ngày tận thế
Và hoàng hôn chết bên bờ tuyệt vọng
Nước mắt cỗi cằn dưới thung lũng sầu đau

Thì ta có hót?
Không!
Tiếng hót ta lên men lồng ngực cháy
Ngày đôi cánh nhẹ bâng như xốp vải
Mà nặng một bầu trời
Tiếng hót sẽ say.
Không!
Chẳng đời nào…
Và chẳng bao giờ nữa…


4.
Ri rích… ri rích…
Líu lo… líu lo…
Ép từ băng giá tiếng hót nổ ra
Khúc hoan ca thấm giọt hồng ngực ấm
Tiếng hót vút lên
Hà hơi bụi cỏ đã úa nhàu
Bơm máu nơi sự khô khốc lạnh lùng ngự trị
Chuyển mình
Chuyển tê rét ấm dần thành ngọn lửa
Chuyển lụi tàn sáng dần thành rực rỡ
Chuyển run rẩy đong đưa thành vũ điệu
Và thê lương tan chảy suối reo mừng
Tiếng hót chạm từng không
Rồi ngã xuống
Trên thảm xanh cỏ mật khóc chào mùa
Bông hoa dại trắng ngần run nhịp thở
Cành cây trơ xương cựa mình nức nở
Lớp vỏ thô tự xé toạc thân mình
Một chồi xanh mang máu nóng trồi ra.


Rồi ngã xuống
Trên mái nhà rêu nhòe nhoẹt tụng ca
Sự trở mình của thời gian bén lạ
Từng nhịp khắc cứa vào thân buốt lạnh
Diệu kỳ thay!
Những cũ kỹ không kịp lời từ biệt
Khi sóng triều tiếng hót cuốn xô đi


Rồi ngã xuống
Trên chiếc ổ vàng nhung
Nắng oằn mình nhả tơ dệt sợi
Lót nệm thanh thanh xoa tiếng hót lịm dần


Rồi ngã xuống
Trên đôi tay non nớt khẩn cầu
Đọng giọt nước rơi
Lặng một bầu trời


Tiếng hót cuối cùng mở toang cánh cửa
Khát tự do,
Hơi thở cuối cùng mở toang lồng ngực
Cháy tình yêu,
Mảng tối cuối cùng cúi hôn ánh sáng
Dậy bình minh cứu rỗi.


(TCSH375/05-2020)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • Sinh năm 1949  tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản:  Dấu lặng - (Thơ)  NXB Văn học 1976;  Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.

  • Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995;  Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.

  • Một tiếng thôi mà bao hàm cả cộng đồng dân tộc, cả xứ sở thân yêu với đồng lúa cánh cò, với núi non điệp trùng và rừng vàng biển bạc, những người vợ thương chồng tạo vóc dáng vọng phu.

  • (Gửi nhà thơ L.M.T)Em tìm trong lá một vầng trăng xaEm tìm trong cỏ bóng chiều vừa qua.

  • Đợi tắt mặt trờiĐêm không trăng ta lầm lũi bước sóng đôi với biểnXa khơi thăm thẳm màn đen

  • Tôi vấp ngã vào ban mai trong trẻoNước sông Hương xanh rười rượi tháng tưMưa đầu hạ, sấm chớp chừng vội vãCơn gió hoang lạ lẫm bước tôi về

  • LTS: Thanh Thảo tên thật là Hồ Thành Công, sinh 12 - 3 - 1946 tại Mộ Đức Quảng Ngãi. Tốt nghiệp khoa ngữ văn Đại học Tổng hợp Hà Nội 1969, vào bộ đội, làm báo ở Đài tiếng nói VN, đi chiến trường bộ cuối năm 1970. Là phóng viên chiến trường, ở Ban binh vận R. Sau giải phóng về trại sáng tác Quân khu 5, sau đó giải ngũ, về Hội Văn nghệ Nghĩa Bình và Hội Văn nghệ Quảng Ngãi. Hội viên Hội nhà văn, ủy viên Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt . Đã in hơn 10 tập thơ và trường ca. Hai lần nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Việt cho hai tập thơ “Dấu chân qua trảng cỏ” và trường ca “Những ngọn sóng mặt  trời”. Giờ vẫn làm thơ chơi và viết báo kiếm sống.

  • LTS: Trần Chấn Uy sinh năm 1957, tại Đức Thọ, Hà Tĩnh, hội viên Hội Nhà văn Việt . Anh là một nhà thơ trẻ đã có 5 tập thơ ra mắt bạn đọc. Trần Chấn Uy đi khắp nơi, say mê với cái mình đã chọn, diễn đạt nó với nhiều cung bậc. Tìm kiếm chân lý và cái đẹp để đưa vào thơ, với tấm lòng bao dung, nhân hậu, dưới góc độ nào, giọng thơ Trần Chấn Uy cũng chân chất, mộc mạc, nồng ấm. Nhà thơ Trần Chấn Uy hiện nay công tác ở Đài Truyền hình Khánh Hoà.