HỒ HỒNG TRÂM
Ảnh: quavietnam.com
Người đàn bà bên hồ
Người đàn bà chạy đến với hồ
Ngược cái nắng mùa khô lầm bụi
Người đàn bà chạy đến với hồ
Ngược trong nắng
ngọn gió màu mơ chín
Ngọn gió đến bên hồ,
chợt lặng
Đâu sóng tung ào ạt?
ngàn mây trắng vỗ về?
Váng rêu xạm mặt hồ
cây - bờ xa lảng bóng
Vài tiếng mõ trâu chiều khua lãng đãng
Một cánh chiều thăm thẳm lao đi
Người đàn bà
khẽ
đến bên mép nước
Mảng bùn vỏ đỗ vỡ dưới bước chân trần
Gió mùa khô lật tung tóc chị
Mái tóc xám
những sợi trầu
ruổi trong chiều lời hát
Về mười lăm năm
như gió chạy hoài
chị chạy dọc tình yêu mà không gặp đích
Về một nửa đời người ngóng đợi một bàn tay
Người đàn bà
cúi xuống vốc lên tay
Vốc nước nhỏ vừa lẫn nước mắt
Chị hối hả như chừng không muốn
Hồ gầy kia lại thêm một giọt đau
Người đàn bà
và hồ
Lặng im soi mặt nhau
Cơn gió bụi đi qua
Sóng chuyển dồn xuống đáy
Hà Giang 6-9-86
(SH24/4-87)
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.