XUÂN CAO
"Rong rêu" - tranh của HS Lê Thị Thúy Hằng
Giả
Gối lên ghế đá để tập làm mồ côi hóa thân thành bất hạnh
Cũ kĩ, lích nhích khoang vào sâu ngút,
khom trầm tư để bêu ra trò đểu giả
Khúm núm trong cái lột xác không tự nhiên
neo vào đọt mồng tơi rệu rã chập chờn khô héo
Một nháy mắt đã thấy đời nhợt nhạt
Thô kệch mò mẫm đi trên con đường cõi chết hóa bụi kêu ca
Thực thể trống trơn gầy mòn siết kèm bên lâu đài vô việt
Đống cặn bã vã vào não nùng gió đông
Cấp cộng nắng buốt giá
Len lỏi rêu mờ xanh ngọc đã choáng màu băng lạnh
Oan hồn đi về!
Tiếng tù và
Tiếng tù và vừa thổi canh hai
Vờn xa cách âm dương lăn bánh
trên chiếc xe trắng bạc hiu mờ
Để góp trả những tro tàn bủn rủn
đang lụn cháy quên mình
đối diện trải dài trong sự cô đơn
Đắm lạc lõng vào những mê tự
kí thác ê chề trên bia mộ hoen cay
Treo trong bùn lầy của sự lãng quên, hờ hững
Cúi đi theo héo úa đêm về
Tiếng tù và
Kêu!
(SH289/03-13)
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.