XUÂN CAO
"Rong rêu" - tranh của HS Lê Thị Thúy Hằng
Giả
Gối lên ghế đá để tập làm mồ côi hóa thân thành bất hạnh
Cũ kĩ, lích nhích khoang vào sâu ngút,
khom trầm tư để bêu ra trò đểu giả
Khúm núm trong cái lột xác không tự nhiên
neo vào đọt mồng tơi rệu rã chập chờn khô héo
Một nháy mắt đã thấy đời nhợt nhạt
Thô kệch mò mẫm đi trên con đường cõi chết hóa bụi kêu ca
Thực thể trống trơn gầy mòn siết kèm bên lâu đài vô việt
Đống cặn bã vã vào não nùng gió đông
Cấp cộng nắng buốt giá
Len lỏi rêu mờ xanh ngọc đã choáng màu băng lạnh
Oan hồn đi về!
Tiếng tù và
Tiếng tù và vừa thổi canh hai
Vờn xa cách âm dương lăn bánh
trên chiếc xe trắng bạc hiu mờ
Để góp trả những tro tàn bủn rủn
đang lụn cháy quên mình
đối diện trải dài trong sự cô đơn
Đắm lạc lõng vào những mê tự
kí thác ê chề trên bia mộ hoen cay
Treo trong bùn lầy của sự lãng quên, hờ hững
Cúi đi theo héo úa đêm về
Tiếng tù và
Kêu!
(SH289/03-13)
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN
VĨNH THÔNG
Nhiên Đăng - Nguyễn Loan - Nguyễn Hữu Quý - Trần Khoa Văn - Nguyễn Hoàng Thọ