NGUYỄN NHẬT HUY
Ảnh: internet
Khói
nhớ khúc hát ngọt bùi khoai sắn vùi rơm
Mùi khói thơm là mẹ
Đi nửa đời nứt nẻ mà đường cày con không thuộc nổi
Nỗi cô đơn bấm xuống thành hạt ngô khoai
Chiều khói bay
Không phải khói mẹ
Con cũng không còn là đứa trẻ
Đi mót nỗi buồn bông lúa ngày xưa
Có những điều rất xưa
Mà không câu ca hay cánh cò nào giữ nữa
Lật khói đời cho bông lúa cởi làn da xanh tắm gió
Có sợi khói nào ôm con
Tôi
Chảy loang ra
một cái bóng mệt mỏi
giữa con người
Tôi nhìn lên trời và soi đám mây sắp rụng
va vào một vũng tôi
tôi bò qua những con đường, thành phố, biển khơi
ánh đèn nào cũng nhạt nhòa
tôi bò qua những công viên
tiếng thở dài nhiều lá rụng
Mái hiên ngoài kia mưa bắt đầu lạnh
lan vào cái bóng mình
buổi chiều nay
trên chiếc giường tôi tràn ra tiếng cười
vang vào mùa thu
nhọn sắc
Trí nhớ bắt đầu vàng úa
từ giấc mơ rụng lá trong mình.
(TCSH391/09-2021)
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.