TRẦN CHẤN UY
Ảnh: internet
Đi trong vườn Bác
Bác từng sống ở nơi đây
Xanh trong hồ nước, vườn đầy cỏ hoa
Ngỡ như Bác mới đi xa
Còn lưu dáng cũ bên bờ hồ con
Bước chân con bỗng bồn chồn
Lần theo dấu cũ lối mòn cỏ cây
Tưởng như Bác hãy còn đây
Đi trong vườn nhỏ xanh đầy tiếng chim
Ngẩn ngơ con mãi kiếm tìm
Lá vàng rơi khẽ, vườn im tiếng Người
Lung linh đôi cánh hoa tươi
Thả hương thơm, gửi gió trời mang xa
Đi trong vườn Bác chiều tà
Nghe hiu hiu lạnh như là mùa đông
Hồ xanh, xanh đến nao lòng
Hàng dâm bụt nở vài bông cuối mùa
Đôi làn gió nhẹ đung đưa
Bồi hồi con ngỡ Bác vừa qua đây.
Về thăm Bác
Những bài hát về Người con nghe ở trăm nơi
Trang sách mỏng không mang nổi một cuộc đời
Bác lớn thế như trời cao biển rộng
Con tàu vượt muôn trùng ngọn sóng
Về buông neo nơi bến cũ Ba Đình
Có ngôn từ nào nói hết nỗi lòng mình
Như sóng cuộn, chiều nay về thăm Bác
Những ngọn gió trong vườn vẫn không thôi xào xạc
Kể về Người suốt những tháng năm qua
Như đứa con đi mãi miết chiến trường xa
Ngày trở lại Cha già không còn nữa
Một viên đá lát đường cũng cháy lên nỗi nhớ
Con về thăm chậm quá Bác Hồ ơi!
Lời dặn của Bác bên giếng Cốc(1)
Giếng Cốc còn đây với tháng năm
Ngọt lành mạch nước nuôi làng cũ
Dân làng Sen một đời lam lũ
Soi kiếp nghèo đáy giếng nước long lanh
Bác vẫn nhớ như in cái giếng nước ngọt lành
Người từng tắm những trưa nồm nắng hạ
Ba mươi năm đi xa Người vẫn nhớ
Giếng Cốc làng mạch nước vẫn xanh trong
Trở về đây người bỗng thấy nao lòng
Cụ Cốc già giờ không còn nữa
Người căn dặn cháu con mình hãy nhớ
Kẻ khơi dòng mạch nước ngọt làng Sen.
--------------
(1) Giếng Cốc do cụ Nguyễn Danh Cốc đào cách nhà cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc 100m
(TCSH47/05-1991)
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY