TRẦN CHẤN UY
Ảnh: internet
Đi trong vườn Bác
Bác từng sống ở nơi đây
Xanh trong hồ nước, vườn đầy cỏ hoa
Ngỡ như Bác mới đi xa
Còn lưu dáng cũ bên bờ hồ con
Bước chân con bỗng bồn chồn
Lần theo dấu cũ lối mòn cỏ cây
Tưởng như Bác hãy còn đây
Đi trong vườn nhỏ xanh đầy tiếng chim
Ngẩn ngơ con mãi kiếm tìm
Lá vàng rơi khẽ, vườn im tiếng Người
Lung linh đôi cánh hoa tươi
Thả hương thơm, gửi gió trời mang xa
Đi trong vườn Bác chiều tà
Nghe hiu hiu lạnh như là mùa đông
Hồ xanh, xanh đến nao lòng
Hàng dâm bụt nở vài bông cuối mùa
Đôi làn gió nhẹ đung đưa
Bồi hồi con ngỡ Bác vừa qua đây.
Về thăm Bác
Những bài hát về Người con nghe ở trăm nơi
Trang sách mỏng không mang nổi một cuộc đời
Bác lớn thế như trời cao biển rộng
Con tàu vượt muôn trùng ngọn sóng
Về buông neo nơi bến cũ Ba Đình
Có ngôn từ nào nói hết nỗi lòng mình
Như sóng cuộn, chiều nay về thăm Bác
Những ngọn gió trong vườn vẫn không thôi xào xạc
Kể về Người suốt những tháng năm qua
Như đứa con đi mãi miết chiến trường xa
Ngày trở lại Cha già không còn nữa
Một viên đá lát đường cũng cháy lên nỗi nhớ
Con về thăm chậm quá Bác Hồ ơi!
Lời dặn của Bác bên giếng Cốc(1)
Giếng Cốc còn đây với tháng năm
Ngọt lành mạch nước nuôi làng cũ
Dân làng Sen một đời lam lũ
Soi kiếp nghèo đáy giếng nước long lanh
Bác vẫn nhớ như in cái giếng nước ngọt lành
Người từng tắm những trưa nồm nắng hạ
Ba mươi năm đi xa Người vẫn nhớ
Giếng Cốc làng mạch nước vẫn xanh trong
Trở về đây người bỗng thấy nao lòng
Cụ Cốc già giờ không còn nữa
Người căn dặn cháu con mình hãy nhớ
Kẻ khơi dòng mạch nước ngọt làng Sen.
--------------
(1) Giếng Cốc do cụ Nguyễn Danh Cốc đào cách nhà cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc 100m
(TCSH47/05-1991)
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC
NGUYỄN THỤY VÂN ANH