Đinh Cường - Anh Túc - Trần Hoàng Vy - Trần Hữu Lục - Nguyễn Thiền Nghi - Đông Hương - Thanh Trắc Nguyễn Văn
"Theo em về Huế" - tranh Đinh Cường
ĐINH CƯỜNG
Và câu chuyện kể sáu
Huế tháng mười một tôi về
đẹp như cơn gió nhẹ
lao xao trên mấy hàng long não
đẹp như màu nước sông Hương
mùa lụt bão
màu nước như màu cà phê sữa
xưa trong cà phê Dung - Thành Nội
như màu mắt em
còn ngái ngủ
em chưa trở lại Huế một lần
để cùng tôi đi lại
trên con đường rụng nhiều trái mù u
con đường hoa muối
làm sao không nhớ Sơn
làm sao
không nhớ bạn bè một thời thật đẹp
Viết lúc 4 h sáng ngày 25/11/2013
ANH TÚC
Gác xưa
Căn gác xép giấu nỗi nhớ đầu đông
đôi ba chú chim trú náu chờ canh tàn
nỗi niềm cô đọng
dưới hiên mưa tí tách ngọn buồn rơi...
Chờ xuân sang mang gió lành thi thoảng
cho ta gửi chút tình đến cố nhân hoài niệm
vun vén kỉ vật ròng rã suốt mùa thương
tỉnh giấc ngày đông sao se sắt lòng bâng quơ luyến tiếc.
Tiếc một dòng sông chưa hiểu hết vô thường
căn gác khuất nhòa đâu ai hay biết
lạc lõng chơi vơi ca hát riêng bầu trời
chờ người về mà nhớ lắm khôn nguôi.
TRẦN HOÀNG VY
Gọi đò bên sông Hương
Tôi gọi đò qua bên tê sông
Bỗng dưng hoa phượng. Má sông hồng
Khoát nước chạm tay sông mềm dịu
Tôi ngẩn nhìn mắt sóng mênh mông!
Thành quách chừ lung linh gương biếc
Màu rêu xưa rửa có phai mờ?
Ai soi lông mày chìm bóng nguyệt
Sông một ngày viết mấy câu thơ?
Tôi gọi người như vẫy chiếc lá
Xưa qua sông, nghiêng nón thật hiền
Tóc phủ ngang vai tóc bối rối
Mơ lọng che đầu, phe phẩy quạt tiên!
Những em gái răng chừ không mang cặp?
Túi xách em đeo có ủ hương trầm
Sông thơm chuyến đò đầy… Tôn nữ
Phủ áo mây, nên tiếng nói thì… thầm
Tôi gọi đò, sao sông cười khẽ
Tiếng rúc rích rồi vào tận chiêm bao
Hành giả sang sông, cưỡi trên ngọn cỏ
Tôi người trần nên cứ mãi ước ao…
TRẦN HỮU LỤC
Thung lũng hoa vàng
Lòng chảo không có vạn hoa vàng
Nơi này thủ đô của điện tử
Thung lũng dập dềnh đêm hoa đăng
Ngàn ánh đèn như trôi trong sương
Đứng trên triền đồi đêm Houston
Trôi về đâu ánh đèn di động?
Chỉ nơi này như mùa Vu lan
Bồng bềnh hoa đèn trên sông Hương
Cali, 7/2013
NGUYỄN THIỀN NGHI
Chạy mưa
Chạy mưa. Tôi chạy
Phường phố cuồng quay
Bụi người xoắn lốc trí nhớ
Khoảng tối sáng
Sắp tan thành nước
Chạy mưa. Chạy tìm bóng tôi
Loanh quanh giữa phố sẫm màu
Loanh quanh những gì thay đổi
Chân luống cuống đời tôi
Chạy mưa. Tôi một góc
Một góc tôi một bờ
Một tôi đang nhìn
Chợt bơ vơ.
Mưa. Tôi chạy trong mưa
Chạy quên chỗ tôi đứng chờ
Chạy trên bước người xa lạ
Chạy biết mình và phố đang rơi
ĐÔNG HƯƠNG
Vết mồng tơi
em về lau vết mồng tơi(*)
lối xưa cửa ngõ then gài - xa anh
rất buồn, soan tím vườn Ôn
chạm hồn, hạt đọng quanh tròng. rung vai
em về lau vết hôn môi
xa rồi - ngày tháng u hoài - rêu phong
giận mình mắt cứ chiều đông
người ta quay mặt, còn mong nhớ gì
em về lau giọt kẽ mi
chậm khô dấu lệ. ngày đi lấy chồng
buổi chiều đính ước, còn mong
phải chi người ấy ngược nguồn hôn em
em về lau vết tình duyên
dính trên ảo tượng mắt xinh nhớ người
giậu mồng tơi đã trúc rồi
vết thương rỉ tím trên môi sậm dần
em về lau vết âm thầm
giùm con tim héo khô giòng đỏ xưa
lại thêm nữa lạnh chiều mưa
hôm nay đám cưới mình - chua xót lòng!
-------------
(*) Thơ Hoàng Vũ Luân gửi một người rất có duyên với Huế
THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Đà Lạt mùa trăng
Đà Lạt ta về để nhớ em
Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm
Xa em, xa cả mùa trăng ấy
Xa áo thu bay tóc gió mềm.
Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ
Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ
Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt
Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ.
Lung linh như nước hồ Xuân Hương
Mắt em buồn lệ mờ trong sương
Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh
Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường.
Ta đã xa rồi em cũng xa
Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa
Thương màu trăng cũ soi trên áo
Áo lụa tình trăng sáng mượt mà.
Đá vỡ còn đây vọng dấu chân
Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng
Một thời hai đứa cùng xây mộng
Mộng cũng chia tan chẳng được gần.
Lấp loáng đồi thông những bóng mây
Những mùa trăng chiếc, biếc trên cây
Ta qua phố cũ buồn muôn lối
Áo trắng ai bay gió lạnh đầy?
(SDB11/12-13)
LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
Hoàng Vũ Thuật (gt)
PHAN HOÀNG PHƯƠNG
Nhớ Phùng Quán
NGUYỄN THANH MỪNG
Ngô Minh - Hải Kỳ - Phan Bá Linh - Thế Hùng - Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Văn Phương
HOÀNG VŨ THUẬT
Nguyễn Lãm Thắng - Khaly Chàm - Nguyễn Loan - Huỳnh Minh Tâm - Kai Hoàng
Phạm Quyên Chi là một tác giả trẻ đang sống tại thành phố Quy Nhơn, mới đến lần đầu với Tạp chí Sông Hương. Trong những sáng tác đầu tay, Phạm Quyên Chi từng bộc bạch: “Tôi là một đứa con gái thích tưởng tượng. Dường như những tứ thơ của tôi đã hình thành nên trong những “khoảnh khắc của tưởng tượng” như thế. Tôi cũng không hiểu được chính mình, chỉ có thơ là hiểu tôi…”.
ĐẶNG BÁ TIẾN
NGUYỄN MINH KHIÊM
Nguyễn Thanh Lâm - Từ Quốc Hoài - Hoàng Ngọc Giang
LTS: Lữ Quỳnh là bút hiệu của Phan Ngô, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên-Huế. Học sinh Quốc Học - Huế năm 1959 - 1962. Là nhóm bạn với Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Shiphani, Lê Văn Ngăn, Võ Chân Cửu...
ĐINH CƯỜNG
Như tiếng thì thầm vĩnh biệt
Khi hay tin Lê Văn Ngăn mất
(SHO) BẠN VỀ BÊN PHỐ XƯA MƯỜI BỐN NĂM RỒI SAO SƠN.
CHIỀU NAY TÔI ĐI TRÊN PHỐ XƯA GEORGETOWN MÀ NHỚ BẠN
Nguyễn Thị Anh Đào - Lê Vi Thủy - Trần Tịnh Yên - Ngô Hà Phương - Trần Quốc Toàn - Bạch Diệp - Đinh Thị Như Thúy - Hạnh Ngộ - Hạc Thành Hoa
LÊ MINH CHÁNH
VŨ THIÊN KIỀU
VIỆT PHƯƠNG
Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Văn Quang - Trần Hữu Dũng - Đỗ Hàn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Mai Văn Hoan - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Lưu Ly - Vĩnh Nguyên - Cao Quảng Văn - Ngàn Thương - Nguyễn Đạt - Phan Đạo - Phương Việt - Châu Thu Hà - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Hồ Ngạn
Đông Hà - Phạm Trường Thi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Văn Công Hùng - Trần Thị Ngọc Mai - Duy Mong - Xuân Thảo - Hồng Vinh - P.N. Thường Đoan - Hoàng Ngọc Châu - Triệu Nguyên Phong - Ngô Thái Dương
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Yếm Đào