Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ
Minh họa: Nhím
NGUYỄN HOÀNG THỌ
Buổi chiều và những người bạn
Tặng những người bạn Huế 12/4/1972
Thần mặt trời gom những vệt nắng cuối ngày
vào chiếc rương hoàng hôn không có đáy
cuộc đụng độ giữa chim non và mãnh thú
diễn ra ác liệt bên ngôi trường cổ…
Mưa đêm và bão tố
sương sớm và trăng non
mất và còn
giao thoa trên mắt người trầm tích
Người họa sĩ trở về mang theo chiếc lông vũ
vẽ trong bóng đêm xa lắc mặt trời
vẽ ánh trăng khuya nguyên thủy phận người
những bức tranh không màu
trong veo
mộng mị
Những người đi về sau
bận bịu áo cơm
mỏi mòn triết lý
ghi những trang văn tím rịm mắt môi mình.
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Lúc này ở đây
“…giữ kỷ niệm của sóng trong nhà kho của muối”
(René Char)
lúc này ở đây anh muốn la lớn anh đang bị nhốt
trong những cao ốc trong đám đông những bàn tiệc
rượu thịt ê hề
trong một bài diễn văn dài nhân danh này nọ không
có bạn bè không có em có anh trong đó
mùi nước hoa đã đến lúc gây ô nhiễm
anh ngột thở trong áo váy diêm dúa
lúc này ở đây anh muốn nói anh thèm vi vu một giọt
nước trên đọt cây cao rơi cuống cuồng bập bênh với
gió
những xanh biếc chớp sáng
những cú liệng đớp của chim bói cá
lúc chân trời sôi lên cơn bão
thà vậy còn hơn những lặng im mỏi mệt một hải
cảng đóng băng
anh nói anh thèm nằm duỗi chân bên em
nghe thân thể em dậy sóng
ký ức mặn đắng trong anh hãy yêu nhau thôi đã đến
giờ
lúc này ở đây anh muốn nói đã đến lúc về yêu trở lại
một mùa thu trên vòm cao gió thổi
những hạt mưa óng ả không lời
anh muốn tan trong máu em
để một đời câm nín
không nói không bao giờ nói
chia biệt làm anh đau
về yêu một rẻo mây xa một bờ nước vắng
những năm tháng đường xa mỏi mệt
những tuổi tác già nua bệnh tật
quên đi như từng quên
một sớm thái hòa em đến
trên cao mù mây một tia nắng rớt
con chim sâu giương mắt nhìn anh
xanh thăm thẳm màu trời
như chưa như chưa mưa khuya đêm dài đường xa
bóng đổ
ĐỖ QUYÊN
Lá thư chiều nay
Em viết thư cho tôi
Giữa tháng ngày sinh nở
Em mang con với người
Với tôi tình dang dở…
Chỉ dăm lời thăm hỏi
Gần tháng trời mới xong
Dưới cùng - Dòng tái bút:
“Con em vừa lọt lòng!”
Lá thư này em viết
Trong nỗi đau đời người
Còn lá thư lần cuối
Một đời duyên chia phôi
Ngàn lá thư đã đọc
Nghìn lá sẽ tới tay
Có dâng niềm xúc động
Như lá thư chiều nay?
HÀ VĂN SỸ
Nụ hôn
Nụ hôn xưa dẫu vội vàng
Sao em đành đoạn sang ngang ngậm
buồn?
Nụ hôn chiều ấy mưa tuôn
Đất trời ướt một thiên đường đôi ta
Nụ hôn chưa thể xóa nhòa
Chẳng say sao lại vỡ òa cuộc vui?
Nụ hôn chiều nhớ em tôi
Ngây thơ vương một góc trời... đầy hoa!
Nụ hôn chiều ấy nào xa
Tóc thề xưa với nhạt nhòa thu bay
Nụ hôn gửi gió tìm mây
Sợi buồn níu lại vạn ngày... nhớ em.
(SHSDB25/06-2017)
LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.
Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên Mụ nắng chan vàng
Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường
...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...
Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.
Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức
Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi
...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như cứu hoả...
Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về
...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...
Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.
...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...
Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.
Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...
Sinh 1954 tại Nghi Lộc, Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh
Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.
Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi
Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn