Đêm quê viên an thần cho tôi bào chế từ nụ cười buồn phía trước, tiếng gió quê hương mang hơi thở của dòng sâu, chúng tan vào ly không khuấy được, cũng như tôi không tan được, giấc mơ của con cá chết trên triền sông... chúng nhảy múa vào tháng ba sau tháng mười sinh nở đó là cuộc chia ly của trứng trước khi mùa nước về mùa tuyệt chủng của dòng sông kéo lưới vảy vàng trên lưng chợ có ai vào mua tiếng sấm làm quà cho người bạn gái mùa thu và còn ai mừng ly tháng chạp, cả dòng sông vỡ đáy trên môi tôi bào chế viên an thần cho tôi bằng bước đêm lìa xứ gió trên các đồi sông trôi về Những ngày vắng sông mưa đã thành sông nhiều ngày trên đường tôi đi qua sông thở màu bùn non mềm chậm tôi gặp sông chưa hở sông, lá hay thuyền vào mắt em màu tóc chín những ngày mắt em màu tóc chín chở đầy thuyền kí ức tôi dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãi sông ơi người ấy đến rất lâu, không nói gì, từ bao giờ bến cũ sông không dòng chảy sông không dòng trôi chỉ có tôi hoá mùn bất tử những ngày vắng sông PHAN TRUNG THÀNH (nguồn: TCSH số 154 - 12 - 2001) |
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN
VĨNH THÔNG
Nhiên Đăng - Nguyễn Loan - Nguyễn Hữu Quý - Trần Khoa Văn - Nguyễn Hoàng Thọ