Thơ Sông Hương 12-11

09:38 19/12/2011
Trần Hoàng Phố - Đào Duy Anh - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Loan

Tác phẩm 'Hoài niệm 1' của họa sĩ Lại Thanh Dũng

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]


TRẦN HOÀNG PHỐ


[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]
Những nhịp sóng

biếc xanh vĩnh cửu


Anh muốn đắm mình trong biển
Đắm mình trong tự do
Đắm mình trong những giấc mơ phía chân trời rộng
Nơi có tình yêu, em và bạn bè
Những ngày vui của kiếp người thật ngắn ngủi
Anh nâng niu như những người bị bệnh ung thư
giai đoạn cuối
Chắt chiu từng phút giây sự sống
Những giọt trinh nguyên kết tủa san hô còn lại
trong một đời người

Đã bao năm tháng anh mơ thấy biển
Anh khát khao tự do
Anh muốn trở thành chú chim hào hoa điệu nghệ
Nhảy điệu Valse cùng em trên mái biển nhấp nhô sóng
Anh muốn trở thành cánh bướm
bay lượn điệu Tango nóng bỏng cùng em
trên mái gió
Đêm xanh chiêm bao trên mái cổ tích
Anh khao khát có em
hơn ai hết trên thế gian
Trong những chuyến phiêu lưu cuối cùng trên biển cuộc đời
Anh muốn nếm vị mặn hạnh phúc của biển
trên môi em
Đôi môi của triệu năm cô đơn
Bao tháng năm anh mơ về những chân trời bao la
như biển của tự do
Anh khao khát một thế giới rộng lớn
không định kiến không dối lừa
Cũng như anh khao khát em
chiều nay trên biển
Biển ngon như cốc kem hoàng hôn
sẫm thơm mùi rong xanh và dâu tươi
Thơm nồng nàn những giấc mơ tình yêu
Trong những năm tháng cô đơn đời anh
Biển mơ và thở về anh và em
Trong những nhịp sóng biếc xanh vĩnh cửu



ĐÀO DUY ANH


Đêm hoảng

Đôi khi tôi cảm thấy mình thật sự cô đơn
cô đơn ngay trong tình yêu
những khát khao bí mật...
không gian, thời gian ý thức đầy kịch tính
tôi hoảng sợ
tình yêu làm nỗi nhớ ám ảnh một cách siêu hình
và thường trực
những câm lặng uyên bác và hưng phấn tuyệt vọng
phơi bày sức ép tôi
đăm chiêu cư ngụ trong tôi chờ ngày
Khi vũ trụ đang chạy đuổi chính sự bao la của nó
tôi chạy đuổi những giấc mơ
giao thoa với vũ trụ bằng sự đứng yên của một vọng động
vượt thoát để nuôi dưỡng cái còi cọc mình
nóng bỏng, cuống quýt
rồi kiêu hãnh đớn đau
trực cảm quăn queo biểu hiện sự bất toàn
và phi lý của hổn hển trải độ sâu...
không còn điểm tựa nào để tham chiếu - đối chiếu - dẫn chiếu
ngập ngụa trong diễn ngôn lê thê
cô đơn xói mòn nụ cười vắng nét vũng âm
cái cô đơn của một ước vọng
tưởng chừng tuyệt đối trở thành nỗi buồn thầm kín.
Tình yêu nhỏ giọt những cơn mưa buốt đằm nỗi nhớ
hỡi cơn gió bờ yêu bật máu linh hồn
khiến những nụ hôn nài nỉ!
tôi nghiêng mình làm lá để gió cất tiếng reo
em phả vào đêm u tịch ơ hờ...
ẩn nhẫn!
tôi len qua từng vết nứt tâm hồn quăng quật
Đêm hoảng loạn
đầy dẫy những ký hiệu, đầy dẫy những dấu hỏi
tôi trú thân vào tồn sinh
vật lộn với bình minh vật lộn với chiều tà
đêm giải mã giấc mơ trong cõi thế đầy những sai biệt
Lột vỏ dâng hiến
cảm giác thô ráp, sắc lẻm xù xì...
TÔI!



NGUYỄN THÁNH NGÃ


Gõ cửa am Ba tiêu

chỉ là tiếng gõ
vắng lặng
chỉ là người đến vắng lặng

để nghe
cây chuối tiêu
xanh dịu
& gió mưa im lìm

Có tiếng nước
không hề xao động
có loài ếch đi hoang
có câu thơ huyền ảo
có xác hoa đào ngưng rơi
cho vũ trụ vắng lặng

đền ơn người vắng lặng !

người là viễn khách
ra khỏi mặt trời
và vầng trăng

người là cánh quạ
một chiều thu bay
quên trở lại
người có thể
gõ vào chiếc gậy
& đường dài
sẽ mở…

cùng chiếc áo tơi
gói câu thơ
mất ngủ
đi về…



NGUYỄN LOAN


Tôi đang nghiêng

Tôi đang nghiêng
về phía hoàng hôn
Phía vực thẳm
đầy những vết xe đổ
Phía những lời ca
đứt rời - ghép vào chưa đúng chỗ
Phía sau những cánh chim
trong vùng bão...
quay cuồng

Tôi đang nghiêng
về phía cuối con đường
Không ngã rẽ
chỉ nỗi buồn giăng lưới
Phía bờ đêm
đầy nanh Hùm, miệng Sói
Nhưng tôi tin
còn có thơ để bám víu
Nghiêng về...

(SH274/12-11)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
    Hoàng Vũ Thuật (gt)

  • PHAN HOÀNG PHƯƠNG

    Nhớ Phùng Quán


  • NGUYỄN THANH MỪNG

  • Ngô Minh - Hải Kỳ - Phan Bá Linh - Thế Hùng - Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Văn Phương

  • Nguyễn Lãm Thắng - Khaly Chàm - Nguyễn Loan - Huỳnh Minh Tâm - Kai Hoàng

  • Phạm Quyên Chi là một tác giả trẻ đang sống tại thành phố Quy Nhơn, mới đến lần đầu với Tạp chí Sông Hương. Trong những sáng tác đầu tay, Phạm Quyên Chi từng bộc bạch: “Tôi là một đứa con gái thích tưởng tượng. Dường như những tứ thơ của tôi đã hình thành nên trong những “khoảnh khắc của tưởng tượng” như thế. Tôi cũng không hiểu được chính mình, chỉ có thơ là hiểu tôi…”.

  • Nguyễn Thanh Lâm - Từ Quốc Hoài - Hoàng Ngọc Giang

  • LTS: Lữ Quỳnh là bút hiệu của Phan Ngô, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên-Huế. Học sinh Quốc Học - Huế năm 1959 - 1962. Là nhóm bạn với Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Shiphani, Lê Văn Ngăn, Võ Chân Cửu...

  • ĐINH CƯỜNG

    Như tiếng thì thầm vĩnh biệt
                                               Khi hay tin Lê Văn Ngăn mất

  • (SHO) BẠN VỀ BÊN PHỐ XƯA MƯỜI BỐN NĂM RỒI SAO SƠN.

    CHIỀU NAY TÔI ĐI TRÊN PHỐ XƯA GEORGETOWN MÀ NHỚ BẠN

  • Nguyễn Thị Anh Đào - Lê Vi Thủy - Trần Tịnh Yên - Ngô Hà Phương - Trần Quốc Toàn - Bạch Diệp - Đinh Thị Như Thúy - Hạnh Ngộ - Hạc Thành Hoa


  • LÊ MINH CHÁNH

  • Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Văn Quang - Trần Hữu Dũng - Đỗ Hàn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Mai Văn Hoan - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Lưu Ly - Vĩnh Nguyên - Cao Quảng Văn - Ngàn Thương - Nguyễn Đạt - Phan Đạo - Phương Việt - Châu Thu Hà - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Hồ Ngạn

  • Đông Hà - Phạm Trường Thi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Văn Công Hùng - Trần Thị Ngọc Mai - Duy Mong - Xuân Thảo - Hồng Vinh - P.N. Thường Đoan - Hoàng Ngọc Châu - Triệu Nguyên Phong - Ngô Thái Dương

  • PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO

    Yếm Đào