NSND Doãn Hoàng Giang: Phải ra chất người Hà Nội

14:39 07/08/2014

Đạo diễn, NSND Doãn Hoàng Giang - dàn dựng vở Những người con Hà Nội dịp 60 năm giải phóng Thủ đô - tự tin về vở diễn toát lên khí chất người Hà Nội.

Cảnh trong “Những người con Hà Nội”. Ảnh: Sơn Tùng

“Những người con Hà Nội” kéo dài gần hai tiếng rưỡi, có vẻ dài quá, thưa ông?

Kỷ niệm 60 năm giải phóng Thủ đô cơ mà. Các sự kiện đầy đủ, dồn dập quá nên tôi muốn để nguyên, bây giờ cắt cái gì cũng tiếc, và cũng khó cắt.

Ông hài lòng về kịch bản của Phạm Văn Quý chứ?

Tôi hài lòng về vở diễn. Nhà hát kịch Hà Nội tạo những điều kiện tốt nhất. Không tiếc người tiếc của, không tiếc sức. Tôi hài lòng về thái độ của diễn viên. Tôi thích những đại cảnh, đều gợi cảm cả: Cảnh lũy hoa-đồng thời nói lên cái tài hoa, hào hoa, phong nhã, thanh lịch của người Hà Nội. Hà Nội huy động những tinh hoa vào cuộc chiến đấu: sinh viên, phụ nữ làng hoa Ngọc Hà, cậu bé đánh giầy, tay anh chị chợ Đồng Xuân, kiến trúc sư, nhạc sĩ, ca sĩ. 

Đại cảnh nhiều quá, ông không nghĩ nên tiết chế?

Tiết chế không phải ở vở này, đây không có thì giờ cho tiểu cảnh. Ở các đại cảnh tôi đều tạo chi tiết, để mắt khán giả quét đến đâu cũng thấy họ đang diễn-đau đớn, rên rỉ, cảnh chăm sóc thương binh. Nếu đạo diễn không để ý, diễn viên ngồi trên sân khấu nghỉ, hay tán nhảm thì chết dở. 

Huy động gần một trăm diễn viên, đại cảnh nhiều, nhưng không có nhân vật được khai thác kỹ, để lại ấn tượng? 

Vở này không thể tách nhân vật riêng ra được. Tôi cũng cố ý đưa một số thân phận. Đó là Khánh Linh con ông Phán Tâm trước chiến tranh yêu Lê Phát (sau trở thành điệp viên phòng Nhì và bị tiêu diệt) cuối cùng cô ấy cũng chết cho Hà Nội. Hay cậu kiến trúc sư Dương trở thành chiến sĩ, người phụ nữ làng hoa Ngọc Hà thử nước độc. 

Đây không phải thân phận cá nhân, mà là thân phận Hà Nội, thân phận của đất nước. Người Hà Nội đại diện cho dân tộc Việt Nam tiên phong đứng lên trong cuộc kháng chiến dài 9 năm. 

Nếu không phải vở kỷ niệm, mọi chuyện sẽ khác? 

Đúng. Vở diễn kỷ niệm 60 năm giải phóng Hà Nội, phải bật được chất Hà Nội. Đây là cuộc chiến đấu kỳ lạ, không phải như cuộc chiến dọc đường Trường Sơn, ở trận địa, mà mang màu sắc hào hoa của người Hà Nội.

Trong vở kịch không hiếm những chi tiết như cô ca sĩ hát “Bến xuân” của Văn Cao tại chiến lũy, là lũy hoa, phong cách lịch lãm của người Hà Nội. Nhưng đa số nhân vật cứ nhắc đi nhắc lại “là người Hà Nội” mới được sao?

Cái đó tôi cố ý. Tôi nói với diễn viên, phải diễn tả được cái sôi nổi của giai đoạn ấy. “Bao chiến sĩ anh hùng lạnh lùng vung gươm ra sa trường” ta hát mà thấy bốc lên một cái gì đó hào hoa, đẹp đẽ. Hồi đó con người ta nói những lời sáo nhưng không rỗng, bay bổng, hoa mỹ mà sao vẫn ngọt. 

Khi cô ca sĩ bảo không thuộc bài hát cách mạng nào, chỉ lãng mạn thôi, mọi người nói-cứ hát “vì chúng ta đánh Pháp đã là lãng mạn rồi”. “Người Hà Nội đã định làm cái gì là làm bằng được”. Đã chắc đâu bây giờ được như thế, nhưng hồi đó người ta nói như vậy. Âu cũng là lời nhắn nhủ cho Hà Nội bây giờ. Phải làm sao cho Hà Nội bật lên cái tài hoa, phong nhã, thanh lịch. Hà Nội bây giờ nhôm nhoam, nhếch nhác, bừa bãi, bẩn thỉu, nhố nhăng. 

Có đến hai cái chết khá giống nhau của võ sĩ, cô sinh viên. Đạo diễn thấy sao?

Cái này tôi sẽ chỉnh. Hai cái chết đó hơi giống nhau về thủ pháp: cùng đụng độ lính Pháp, cùng chết trên bục, ngôn ngữ đối thoại với Pháp hơi giống nhau. 

Có người nói Doãn Hoàng Giang dựng vở ít có chuyện đổ, chỉ là hay ít, hay nhiều. Đạo diễn tự đánh giá được tác phẩm của mình chứ, cụ thể là vở này?

Đạo diễn mà không tự đánh giá được thì còn nói chuyện gì. Tôi làm ra sản phẩm trước hết phải tự tin, nhưng không đến mức mê đắm. Ai xem xong vở này cũng thấy chất tài hoa. Trong quá trình biểu diễn, tôi có thể chỉnh đốn chỗ nọ chỗ kia. 

Thoắt cái đã thấy Doãn Hoàng Giang dựng vở cho nhà hát này, nhà hát kia. Đạo diễn U80 có định giảm bớt cường độ làm việc?

Hiện nay thì chưa. Không biết sau này lẫn thì thế nào. May giờ chưa sao. Đứa nào nói trượt một chữ tôi biết ngay, kịch bản tôi thuộc từ đầu đến cuối đấy. 

Nghe nói dù chạy sô tối mắt, ông vẫn có thời gian đọc báo, có vẻ khó thoát vòng xoáy thời đại thông tin?

Con người hiện đại ngập trong thông tin, buộc mình phải tỉnh táo để sàng lọc. Tôi chưa đến mức chết ngập trong đó. Có thể nói tôi đọc khá đấy, ngày nào cũng một xấp mươi tờ báo giấy, đêm về đọc báo mạng.
 

Có vẻ Doãn Hoàng Giang chưa muốn sống chậm? “Nếu có lúc nào đó, giời cho mình tự nhiên mệt quá, chân run run thì đành chịu. Hiện nay không thể chậm được. Tôi rất sợ lời đề nghị làm chân dung của mấy anh truyền hình.

Ông Giang mặc pyjama, cầm kéo tỉa lá, rồi tưới cây, ngồi nhà thư thái uống trà. Tôi sợ lắm. Chịu, không sống cảm giác ấy được. Tôi cũng mong lớp trẻ theo kịp, phả hơi nóng vào gáy mình lắm chứ”, đạo diễn Doãn Hoàng Giang nói.


Nguồn: Toan Toan - TP

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • PHẠM HỮU    

    Bộ phim truyện đầu tiên về tuổi trẻ Chủ tịch Hồ Chí Minh được quay tại Huế, Phan Thiết, Sài Gòn vào cuối năm 1989, đầu năm 1990; khởi chiếu tháng 5/1990 trong dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Người. Đầu tháng 12/1989, phim được khởi quay tại Huế. Vì sao là Huế chứ không phải là Làng Sen xứ Nghệ?

  • NGUYỄN THỊ THANH VÂN

    Hồn Trương Ba da hàng thịt là câu chuyện dân gian được lưu truyền phổ biến ở Việt Nam. Thông qua nhân vật Trương Ba - Hồn là Trương Ba trú ngụ trong xác anh hàng thịt nêu lên mối quan hệ giữa thể xác và linh hồn, vấn đề nhân sinh về mối quan hệ giữa con người và tự nhiên để hoàn thiện bản thân.

  • NGUYỄN HUY THIỆP

    LTS: Để giúp bạn đọc có một hình dung đa diện về Nguyễn Huy Thiệp, một Nguyễn Huy Thiệp sâu sắc, đáo để… lạ lùng, chúng tôi xin giới thiệu kịch bản "Còn lại tình yêu".

  • Không chỉ nổi tiếng bởi lối hát quan họ độc đáo, làng Thổ Hà (xã Vân Hà, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang) là một trong số ít nơi còn giữ được nghệ thuật tuồng.

  • Nằm trong dự án hợp tác quốc tế, Nhà hát Tuồng Việt Nam vừa khởi công dựng vở diễn “Dưới bóng đa huyền thoại” phát triển từ kịch bản văn học “Ngôi đền ma ám” của tác giả, đạo diễn Chua Soo Pong, dịch giả Xuân Hồng, kịch bản tuồng Lê Thế Song. Dự kiến, vở diễn sau khi được dàn dựng sẽ tham gia tại Liên hoan Nghệ thuật quốc tế Pohang (Hàn Quốc) vào tháng 8/2017.

  • Nhà hát Tuồng Việt Nam vừa chính thức khởi công vở diễn Dưới bóng đa huyền thoại, phát triển từ kịch bản văn học nổi tiếng Ngôi đền ma ám của tác giả, đạo diễn Singapore Chua Soo Pong. Nhiều chuyên gia hy vọng, dự án hợp tác quốc tế này sẽ mang đến làn gió mới cho sân khấu tuồng Việt Nam. Chúng tôi đã có cuộc trao đổi với đạo diễn CHUA SOO PONG về vở diễn này.

  • VĂN HỌC

    Nhân kỷ niệm 61 năm ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ thị thành lập nên Ngành Nghệ thuật Múa rối chuyên nghiệp Việt Nam (12/03/1956 - 12/03/2017). Khi đó Người đã dạy: “Cần có đoàn múa rối chuyên nghiệp để các cháu thiếu nhi có thêm niềm vui thêm tiếng cười”.

  • Chiều 22-3, tại Hội trường Huyện ủy huyện Bình Chánh (TPHCM), các đại biểu của huyện dự hội nghị học tập chuyên đề “Những nội dung cơ bản của tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh” đã cùng thưởng thức vở kịch Dấu xưa (tác giả: Nguyễn Thanh Bình, đạo diễn: NSƯT Trần Minh Ngọc), với sự tham gia diễn xuất của NSƯT Thanh Điền, NSƯT Mỹ Uyên, NS Lê Bình, Thái Kim Tùng, Lê Vinh, Cao Việt Hưng, Quốc Trung...

  • Đạo diễn Lê Mộng Hoàng, một tên tuổi lớn của điện ảnh miền Nam đã qua đời ở tuổi 88 vào lúc 3 giờ sáng 23.2 tại nhà riêng trên đường Huỳnh Văn Bánh, quận Phú Nhuận (TP.HCM) sau một thời gian nằm viện.

  • "HOPE" - dự án nhạc kịch được xem là "hiện tượng sân khấu" đã sáng đèn 21 đêm gồm "Góc phố danh vọng" "Đêm Hè sau cuối" trong năm 2016 sẽ trở lại công diễn vở thứ ba "Mộng ước không xa vời" vào ngày 28/2 và các ngày 6-9/3 tại Trung tâm Văn hóa Pháp, 24 Tràng Tiền, Hà Nội.

  • LTS: "Không có vua" là một truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp.
    Khi còn sống, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ đã có ý định kết hợp với Nguyễn Huy Thiệp để chuyển thể truyện ngắn này sang kịch nói. Song, ý định đó chưa được thực hiện thì Lưu Quang Vũ mất đột ngột.

  • CAO CHÍ HẢI

    Trong các loại hình văn hóa nghệ thuật của nhân loại thì âm nhạc và múa có lẽ là cổ xưa nhất. Người nguyên thủy trước khi biết nói thì họ đã hát và múa.

  • Sân khấu kịch IDECAF vừa hoàn thành một vở hài 'Ngũ quý kỳ phùng' cho mùa tết, mà xem ra trong tiếng cười lại rất đậm đà ý nghĩa.

  • Hà Nội, tháng 5, 1920. Đây là lần đầu tiên một sự kiện trọng đại, vở kịch “Người bệnh tưởng” được trình diễn tại nhà hát thành phố Hà Nội ngày 25/4/1920. Làm sao mà người An Nam dám mơ dịch tác phẩm này ra tiếng Việt và tự dàn dựng, trình diễn vở kịch này?!

  • Giá trị phát hiện và phơi bày thực trạng xã hội trong kịch Lưu Quang Vũ đã khiến các đạo diễn "trầy vi tróc vẩy" với những quy chụp nói xấu chế độ ở cái thời "ai cũng có quyền kiểm duyệt".

  • Sáng 17-8, Sân khấu kịch Idecaf đã diễn suất đầu tiên trong dự án diễn kịch lịch sử thiếu nhi, tại Sân khấu kịch số 7 Trần Cao Vân. Vở kịch lịch sử Trần Quốc Toản - Lá cờ thêu sáu chữ vàng đã diễn ra hấp dẫn, lôi cuốn khán giả nhỏ tuổi và cả người lớn.

  • Nghệ sĩ Hoài Trúc Phương tên thật là Dương Trúc Phương, sinh năm 1943, tại Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang.

  • “Những người con Hà Nội”, vở kịch mới của Nhà hát kịch Hà Nội, tái hiện không khí hào hùng của Hà Nội mùa đông năm 1946, công diễn cuối tuần qua.

  • Nếu không bởi Hoàng Dũng là một diễn viên đã quen mặt với khán giả suốt gần ba thập kỷ qua thì khi vô tình bắt gặp ngoài đường, hẳn ít người nghĩ anh là một nghệ sỹ.

  • Người đi trước giúp người đi sau. Nhận và cho đã trở thành đạo lý được các nghệ sĩ thấm nhuần.