HỒ HỒNG TRÂM
Ảnh: quavietnam.com
Người đàn bà bên hồ
Người đàn bà chạy đến với hồ
Ngược cái nắng mùa khô lầm bụi
Người đàn bà chạy đến với hồ
Ngược trong nắng
ngọn gió màu mơ chín
Ngọn gió đến bên hồ,
chợt lặng
Đâu sóng tung ào ạt?
ngàn mây trắng vỗ về?
Váng rêu xạm mặt hồ
cây - bờ xa lảng bóng
Vài tiếng mõ trâu chiều khua lãng đãng
Một cánh chiều thăm thẳm lao đi
Người đàn bà
khẽ
đến bên mép nước
Mảng bùn vỏ đỗ vỡ dưới bước chân trần
Gió mùa khô lật tung tóc chị
Mái tóc xám
những sợi trầu
ruổi trong chiều lời hát
Về mười lăm năm
như gió chạy hoài
chị chạy dọc tình yêu mà không gặp đích
Về một nửa đời người ngóng đợi một bàn tay
Người đàn bà
cúi xuống vốc lên tay
Vốc nước nhỏ vừa lẫn nước mắt
Chị hối hả như chừng không muốn
Hồ gầy kia lại thêm một giọt đau
Người đàn bà
và hồ
Lặng im soi mặt nhau
Cơn gió bụi đi qua
Sóng chuyển dồn xuống đáy
Hà Giang 6-9-86
(SH24/4-87)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN