VĂN CAO
Ảnh: internet
SÁNG THỨ 1
Một sáng ngủ dậy cả thành phố biến đi đâu mất
Không còn một bóng người
Im lặng
Những hồ nước sâu thăm thẳm
Mặt đất đỏ như màu gạch nung
Như mặt quả núi lửa
Anh đi tìm em
Tìm dấu vết của những con đường
Chúng ta thường đi lại
Và đi tới một nơi không còn gì để lại
Giữa mênh mông tôi gọi em mãi mãi
Thế kỷ chúng ta
đứng lại nơi đây
Em ở đâu ?
Thế kỷ chúng ta còn đang tiếp tục
Trên trái đất này
hay dừng lại nơi đây
Giữa mênh mông tôi gọi em mãi mãi.
SÁNG THỨ 2
Buổi sáng nay không nghe tiếng chim hót
Buổi sáng không có trong sự thực
Tôi bước đi không nghe tiếng chân đi
và thành phố theo tôi cùng im lặng
Tất cả những con người
Chỉ thấy mắt đen lay láy
Cả tiếng xe chạy không thành tiếng
Tại sao, tại sao
Không ai nhìn miệng tôi đang gào thét không ra tiếng
Trong kinh hoàng tôi chạy điên dại
Một mình
Giữa thành phố mọi người im lặng bước
Tại sao, tại sao không còn tiếng nói
Không một tiếng động, không còn sự sống
Một thành phố sa mạc không nghe gió thổi
Những người như bị đẩy
Đi qua lại
Hình như cuộc sống nơi đây đã bị đày trong im lặng
SÁNG THỨ 3
Buổi sáng nay không phải mình thức dậy
Một người nào trong tôi đang thở
Trước mặt tôi buồn nửa ngày nửa đêm len lỏi
Nửa phố mặt trăng , nửa phố mặt trời
Từ khi ấy chúng tôi hai người suy nghĩ
Hai kẻ thù nhau
Hai thái cực tâm hồn
Hai người ấy trong một người chịu đựng
Mưu hại lẫn nhau
Vu cáo rình mò nguyền rủa chịu đựng
Không biết ngày đêm không biết thật hư
Từ phút ấy tôi không còn thật nữa.
SÁNG THỨ 4
Buổi sáng nay phố phường như mở hội
Một con người đeo mặt nạ đi chơi
Cuộc đời bên ngoài đang nhảy múa
vui lên cành non
Lá bàng trên phố dài màu ngọc
Xuân tháng hai
Các hàng rượu bên đường
Tơ lụa pha lê hoa giấy
Những mặt nạ gặp nhau chào hỏi
Bọt bia
Những em bé mùa xuân máu lên da thịt
Ngồi đập nút chai làm tiền bạc chơi xuân
Mở tròn mắt nhìn
Kinh ngạc
Họ vui làm sao
Ô kìa
Nước mắt mồ hôi
Sao chảy ra trên từng mặt nạ con người
Vội vàng lau mồ hôi và nước mắt
Trên mặt nạ giấy bồi.
SÁNG THỨ 5
Trong gian phòng trong suốt như thủy tinh
Những cánh cửa đều khóa chặt
Em ở đây với anh
Cho hơi lạnh sáng mùa xuân náo nức
Thịt da em cho anh sưởi
hơi ấm mình con chim khuyên
Trong lòng bàn tay
run rẩy
Giữa hai cành non
Nghe nhựa mùa xuân
Những nụ hồng đang muốn nở
Và mật vừa thơm và ong đã tới
Chúng ta đi vào bí mật của mùa xuân
Ngày đầu tiên của em trên biển.
(SH23/01-87)
HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên
Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng
Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm
Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục
Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương
LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.
LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.
THANH THẢOKhối vuông ru-bích
Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng
ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm
Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm
LÊ THỊ KIM
Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan
NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng
LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn
NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác
Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng
LTS: Trần Thị Hiền sinh ngày 4-9-1955 tại Bình Trị Thiên. Chị là cây bút nữ có nhiều triển vọng. Thơ Trần Thị Hiền hồn hậu, trong sáng, tinh tế. Chị là người viết nhiều về đề tài lâm nghiệp. Trong hai cuộc thi của Bộ lâm nghiệp, Trần Thị Hiền hai lần được trao giải thưởng.