Có ai không? Ờ thì mầm xuân bật đất. Những hạt tinh khôi ngơ ngác giữa vòm xanh enlíp. Bột nắng bàng hoàng ươm xoã tóc thơm. Thiếu phụ vai gầy đi ngược dốc. Mà dốc thì lẳng lơ như một kẻ đa tình. ánh trăng khuyết. Vành trăng khuyết. Đột ngột nhô ra mỏng mảnh lưỡi gương liềm. Ô hay mà ngẩn ngơ thi hứng. Cao nguyên đón mùa xuân bằng vạm vỡ ngực trần. Cúc quỳ vàng như nắng, mà nắng thì rờm rợp giữa hoàng hôn. Có hẹn ai đâu mà chiều nay cửa gõ, thảng thốt mùa xuân dìu dịu bước lên thềm. Mà trời tại sao lại cứ xanh làm vậy. Ngập ngừng cánh én. Ngọn gió lang thang sà vào ngoằn ngoèo con phố nhỏ. Mà mắt mà môi nồng nàn. Ô kìa mùa xuân hương thế. Ô kìa những vòm thông sương nắng. Mùa tươi non thong thả gõ hai nghìn. VĂN CÔNG HÙNG (nguồn: TCSH số 144 - 02 - 2001) |
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.