LƯU XÔNG PHA
Ảnh: internet
Một hạt chiều treo chơi vơi
Trải ước mơ màng cưỡi núi chơi
Núi hành ta hành núi khơi khơi
Trên cao ánh sáng tuôn như xối
Một hạt chiều xanh rướn đắm đuối
Khi xưa níu sông hồ đi lạc
Kíp thời cõng hoàng hôn chon von
Tiếc gì cái tuổi treo miệng vực
Cái tên mờ mờ hạt bụi con
Thời gian nuốt kiếp người lầm lũi
Thử trèo lên chơi với chơi vơi
Gió rét căm căm kéo chân xuống
Ngửa mặt câu thơ hí giữa trời
Không bóng kỳ hoa không dị thảo
Quạnh hiu hiu trổ đóa hoang vu
Đi như ẩn giữa thời gian ảo
Hiện giữa không gian quá tuyệt mù
Hình như chân già vui hóa cáo
Lừa dối cái tâm đợi hóa người
Phù thế gặm mòn thêm lơ láo
Thử rùng mình núi hóa thân
Trèo lên dựng tóc gáy nhìn xuống
Non níu đầu non sương bồng sương
Bên này bên nọ tranh nhau với
Tới đỉnh thiên thu tắm gió cuồng
Đường trần khấp khểnh lên rồi xuống
Đường núi trùng trùng xuống lại lên
Bám vào vách đá yên tâm tĩnh
Đu trên sự thật đùa chênh vênh
Trời xanh lồng lộng xanh vô lượng
Vốc chút mây rửa mặt chiều tà
Một hạt nắng hiền mênh mông hướng
Ta của thời gian hay của ta...
(TCSH364/06-2019)
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY