Lời thưa lại của làn nước

11:08 16/01/2012

ĐÔNG TRIỀU

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 [endif][if gte mso 9] [endif][if gte mso 10] [endif]

Lời thưa lại của làn nước


Tôi đã thấy một bông hoa tàn rụng xuống buổi chiều lòng mình
Quanh trảng nước đây lớp lớp ngày qua, lớp lớp lá già bày nhau
thành chiếc áo thời gian
Nhuộm sắc trầm buồn quanh mi mắt tôi
Ven gương mặt tôi
Cánh hoa kia cũng vàng úa tơi bời...

Tôi xin thưa lại cùng người
Đã không còn dấu chân nào lưu lại đây sau năm thế kỉ
Rồi tôi vui với ai?
Tôi gào thét với ai?
Chỉ làm thêm đau rặng liễu, chỉ làm thêm đau ráng chiều
Con cá nhỏ trong lòng tôi mãi mãi
Nó vẫn thế
Vẫn thế...

Có ai đó buộc lòng tôi tưới lên mặt tôi
Gương mặt này rồi sẽ không còn vết rét tạt
Trái tim này rồi sẽ trào lên tiếng hát
Xin thưa lại cùng người
Cội rễ trầm tích đã chịu ơn tôi rồi
Gương mặt trời xanh xăm xoi mỗi ngày
Những dòng lăn tăn kia không ngăn được cánh hoa chết, con cá
nhỏ trong tôi lột xác
Trời xanh biến mất!

Mùa thu nơi đây rất thật
Mấy ngày qua bão tát mặt, rung người
Vài chú cá mới lưu vong vào lòng tôi rồi mất dạng
Những con ăn mồi sống tràn lên cây bói xuống
Cây ngã xuống lòng mình
Hoa xếp mặt lìa nhau

Có ai đó gọi hồn những cây ngủ vùi đau
Có ai đó gắng lại cùng hoa mùa không xếp cánh
Tội nghiệp con cá nhỏ của lòng tôi cuống cuồng trong im lặng
Còn ai khác hơn ngoài nắng, ngoài trăng và gió?...
Mây trắng còn bay mải miết không về

Xin thưa lại cùng người
Con cá lòng tôi rồi mai có thể bơi theo băng trôi
Trời xanh có thể soi ở đại dương rồi
Tôi chẳng biết làm sao
Khi những cánh hoa rơi không còn được xếp gần nhau
Trong tĩnh lặng
Làm tín chỉ thời gian...


(SH276/2-12)








 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán