NGUYỄN THỊ THÁI
Tác phẩm "Chung Nhất" của Anh Duyệt
Chị và em
Biển sinh ra đã thành câu hát ru
Thành vầng trăng dịu êm đời chị
Ôm trăng chị hát nghe lưng chừng
Lớn lên
Em đi tìm câu hát kia
Mòn mỏi câu hát không về
Chị bây giờ lưng chừng hơn thế nữa
Chân em hóa đá mỏi mòn
Khát vọng khôn cùng
Em tìm gặp biển
Và chị ơi, lời ru vút bay
Chân em không còn chấp chới
Lưng chừng câu hát trên tay
Và vầng trăng một nửa đi theo đời chị
Nửa trăng kia theo sóng xanh rồi...
Qua sông tiễn bạn
Giã từ xóm nhỏ em sang sông
Dưới ráng chiều bóng anh bờ cát
Bàn tay đưa vẫy chào ly biệt
Nắng hoe vàng thôn vắng quay đi
Giá anh đừng đưa tiễn lúc hoàng hôn
Để em về đỡ bóng chiều cô tịch
Nỗi đau chín rụng giữa vườn đơn độc
Ước trời giông giọt lệ giọt mưa hòa
Sẽ qua đi cuộc đời nghiệt ngã
Con nước ròng xoay con nước rặc chiều nay
Cúi xuống bỗng mắt mình trào biển mặn
Nỗi đắng lẫn niềm đau xót cay
Thôi chào nhé hỡi con sông nhiều bến
Lá đò ôi cứ thanh thản trôi qua
Chòng chành chi, triều sẽ lên lớn ngập
Làm hai bờ nước rộng vợi vời xa...
(TCSH50/07&8-1992)
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.