Khasima Bi

14:55 09/12/2011
LTS: Butribabu tên thật là Sivarazu Vencata Xubarao (1916 - 1967) là một nhà văn lớn của Ấn Độ, tác giả của tiểu thuyết nổi tiếng “Còn lại gì?” và 10 tập truyện ngắn trong đó tập đầu tay “Năm truyện ngắn” xuất bản năm 1933. Ông sáng tác bằng tiếng Telugu truyện ngắn “Khasima Bi” in trong tập “Tuyển tập sáng tác của các nhà văn Nam Á” của nhà xuất bản “Văn học”, Mat-xcơva, 1980.

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

BUTRIBABU


Khasima Bi


i cm tình với Khasima Bi ngay từ ln gặp đầu tiên. Tôi gặp nàng tại nhà một anh bạn Khaiđarabat. Nàng không đẹp nhưng linh lợi và rạng rỡ như một ngn lửa. Nụ cười của nàng để l hai hàm răng trng muốt. Nàng có đôi lông mày đu đặn, thanh như vẽ. Mái tóc nàng rẽ đưng ngôi giữa xòa xuống trước trán như đôi cánh chim én. Giữa trán, nàng đim một nốt son tuyệt đẹp. Nàng bận váy có hoa sặc sỡ. Hai bím tóc dài nng buông dài trên tấm lưng thon nhỏ. Nàng bước đi lẹ làng hơi nhún nhy, hệt một đm nắng nhỏ bé! Mi khi nàng quay ngoắt người lại hai bím tóc theo đà xoay vòng lên quấn lấy c nàng. Nàng chẳng bao giờ tỏ ra bi rối sợ sệt trước một ai. Cặp mắt nâu giống như hai chiếc lá trầu không thu nhỏ của nàng lúc nào cũng mở to hồn nhiên, mạnh dạn xen chút tò mò ngắm nhìn mọi người, mọi vật trên đi.

Khasima Bi m
ang đến một ôm hoa to tướng. Nàng đặt tất cả lên bàn ở phòng khách rồi mm cười quay ra. Tôi giơ tay vẫy nàng. Nàng không lại chỗ tôi.

- Tên em là gì?

- Em là Bi ạ.

Bấy giờ nàng mới quay lại, nhìn tôi đồng thời mắt nàng cũng bao quát cả căn phòng.

- Em có thích cài những bông hoa này lên tóc không?.

- Không ạ.

Và nàng l
úc lắc cái đầu làm hai bím tóc nhảy tưng tưng trên đôi vai bé nhỏ.

- Em làm việc đâu?

Nàng chỉ
cười không đáp. Tâm trí ng bị hút hết vào chiếc quạt bàn. Nhng cánh quạt xoay tít làm nàng thích thú, mắt nàng như dán chặt vào tng vòng quay.

- Em có thích không? - Tôi lại nhẹ nhàng hỏi.

- Cho phép em được tự tắt và lại bật lên xem nhé?

- Tôi cho phép em đấy, nếu như em thích như vậy.

Nàng tắt quạt rồi lại b
t lên cho nó chạy lại. Đó là một chiếc quạt cấu tạo đơn giản, cánh quạt không có lồng bảo him. Tôi chưa kịp ngăn thì Khasima Bi đã đưa một ngón tay ra chặn lấy cánh quạt.

Một tiếng thét dội lên, đng thời một ngón tay cũng lập tức được nhét vào miệng - đó là phn ứng đầu tiên của bản năng sinh tồn.

- Bị đứt tay rồi phải không? Đưa xem nào.

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]Một cái lắc đầu thay cho lời đáp

- Ch nên làm như vậy.

Một cái gật đầu biu đồng tình.

Th
ng bé giúp việc chạy vào, lên tiếng qu trách nàng thm tệ và rồi nó thô bạo đẩy nàng ra cửa. Nhưng bước ra cửa rồi nàng vẫn quay lại nhìn tôi và nở một nụ cười rõ tươi.

Khasima Bi là con gái một ông hàng thịt có quán hàng ở đầu phố nhà anh bạn tôi. Mẹ nàng may vá thuê để phụ vào đồng lãi ít ỏi của ông chồng. Khasima Bi trông hàng phụ với bố, nàng thường mang thịt tới tận nhà cho khách hàng, đôi khi hàng xóm có người nhờ nàng giúp dăm ba việc với số tiền thuê rất rẻ.

Tuổi trẻ thích sự vận động nhanh nhẹn và thường những gì chuyển động được đều có sức quyến rũ rất lớn đối với họ. Nhất là đối với Khasima Bi.

Sau hôm chúng tôi quen biết nhau, tôi có nhìn thấy Khasima Bi chỗ gần cửa hàng thịt. Nàng đứng cạnh một chiếc xe đạp của khách hàng. Nàng nhắc một bánh xe lên, xoay cho nó quay rồi hãm lại. Bánh xe đập phải những ngón tay của nàng, nàng nhìn quanh xem có ai nhìn thấy không. Nhận ra tôi, nàng phá lên cười thật to rồi ù té chạy mất.

Vì sao tôi lại để ý tới cô bé ấy? Là vì tôi cảm nhận ở nàng một tâm hồn đồng điệu với tôi. Người lớn chúng ta nhiều khi cũng muốn ngăn chặn một sự vận động nào đó lắm chứ. Các nhà tâm lý học cứ việc bày đặt ra những giả thuyết rắc rối về nguyên nhân của cái ước muốn đó. Riêng tôi, tôi biết là loại ước muốn đó không ít tí nào. Thật là phi thường nếu thử đưa tay cho điện giật xem sao? Sẽ dễ chịu chắc? Không, tất nhiên là sẽ rất đau rồi. Vậy mà có khi chúng ta cũng không thoát khỏi sự cám dỗ của cái cảm giác khó tưởng tượng đó. Hoặc là khi đứng trên mép mái nhà, ta tưởng tượng mình bước thêm một bước nữa thôi là rơi ngay xuống đất. Ta nhắm mắt lại, nín thở, hình dung ra cái bước khủng khiếp đó, cái sự rơi đó, thốt nhiên ta lùi lại. Nhưng đối với Khasima Bi với cái sự bướng bỉnh vốn có của tuổi trẻ, rất có thể nàng sẽ bước cái bước đó mà không hề phân vân. Đó là cái đã khiến tôi mê nàng, đó cũng chính là cái đã tạo nên sự đồng điệu về tâm hồn giữa tất cả những sự xa lạ về phong cách sống của chúng tôi.

Sau đó ít lâu, tôi rời thành phố và quên dần Khasima Bi. Mãi bốn năm sau, tôi mới có dịp trở lại thăm bạn bè tôi ở Khaiđarabat. Tôi có hỏi thăm về nàng và chính cái anh chàng giúp việc độ nào, người đã thô bạo đẩy nàng ra khỏi cửa ấy đã nói với tôi rằng:

- Năm ngoái, cô ta đã lấy anh chàng Makhơbup và đã theo chồng chuyển tới một thành phố khác rồi.

- Chồng của cô ấy là ai vậy? Anh ta làm gì? - Tôi hỏi.

- Anh ta là một người đua môtô. Giờ đây anh ta chở thêm cô vợ ở ghế sau nữa - nói rồi cậu ta cười lên hô hố…

Tôi cố hình dung ra chồng của nàng, hình dung ra cả lễ cưới theo đúng phong tục đạo Hồi có ngựa đi rước dâu, mùi thuốc lá thơm và nụ cười rạng rỡ của cô dâu…

- Tôi còn nhớ cô nàng ngồi ôm eo anh chồng mà phóng mô tô khắp đó đây - cậu giúp việc lại cười to hơn.

Tôi cảm thấy một nỗi buồn khó tả dâng lên trong lòng mình và sau đó thì tôi rời khỏi Khaiđarabat. Ít lâu sau tôi nhận được một bức thư của anh bạn Rao, anh bạn tôi cho biết chồng của Khasima Bi đã tử nạn. Mô tô của anh ta đâm vào cây trong lúc phóng nhanh, anh ta thì chết ngay tại chỗ, còn Khasima Bi vợ anh ta cùng đi thì chỉ bị văng ra khỏi xe và bị sây sát nhẹ.

Một chuyện bi thm thật đấy, nhưng tôi lại nhìn nhận nó theo một cách riêng. Tuổi trẻ sôi nổi, hiếu động rất ghét những chưng ngại vật. Cuộc sống chẳng khác gì một tia chớp. Chàng trai hẳn là đang ngây ngất trước vòng tay ôm âu yếm của người vợ yêu, lúc đó anh ta thèm được bay vút lên như một mũi tên cho nên mới cho xe lao đi với một tốc độ ghê người như thế. Còn nàng, chắc là lại định thò chân vào bánh xe để chặn đứng nó lại như khi xưa nàng đã chặn vòng quay của cánh quạt.

Biết đâu chính trên chiếc môtô đang p
ng với tc độ ghê người tới chỗ chết đó Khasima Bi đã sống những giây phút thực sự có ý nghĩa nhất của đời nàng cũng nên.

Tôi lại hình d
ung ra cnh lễ cưới của nàng, thấy nàng là một cô dâu cực kỳ lộng lẫy với bộ áo cưới dân tộc rực rỡ. Chiếc áo dài lục xanh, chiếc khăn choàng màu da cam, khăn voan trng như tuyết, hai bím tóc thả dài trên ngực, nụ cười khêu gi từ cái miệng thanh tú và ánh mắt bạo dạn từ đôi con mắt thật to...

Tôi không thể tưởng tượng được Khasima Bi lại là một người phụ nữ góa chồng.
Đối với tôi, nàng là kết tinh của tui trẻ không hề khuất phục với một sức mạnh lớn lao và nhịp điệu dồn dập của cuộc sng. Tôi thấy nàng giống như một loại cây rực lên trong ngọn lửa ca những cánh hoa đỏ thắm. Nàng giống như một con sóng đang lên để vươn tới tận vng trăng.

Tôi không muốn và rất sợ phải thấy
nàng là một góa phụ khi nàng mặc bxiêm y đen với một vành khăn tang và khuôn mặt nàng nhợt nhạt như một nụ hồng bạch chưa đến thì.

Tôi chưa phải thấy nàng làm góa phụ thì một th
i gian sau, sung sướng hay tin nàng đã tái giá - Nàng lấy một người phi công lái máy bay thử nghiệm tên là Khaphiz quê Aurangabat. Có lẽ bạn đọc đã đnh thay tôi kết thúc câu chuyện này rằng: Họ sống rất hạnh phúc bên nhau mãi mãi và con cái của họ đông đúc đy nhà...

Nhưng được ít lâu tôi g
p Kairunixa, bạn gái từ thuở ấu thơ của nàng.

- Khasima Bi mất rồi, - cô ấy cho tôi biết.

- Chuyện xy ra như thế nào?

Cô gái kể lại rằng ch
ng của Khasima Bi có một cô bạn sân bay nơi anh ta đang làm việc. Cô này làm chiêu đãi viên trên máy bay. Khasima Bi phong phanh biết đưc chuyện đó.

Một hôm Khas
ima Bi đề nghị chồng đưa nàng đến sân bay. Nàng xin được bay cùng chồng, nhưng anh ta từ chối. Thế là nàng lao ra đường băng khi máy bay của Khaphiz bắt đầu tăng tốc độ, Khasima Bi bị cun vào cánh quạt rồi bị hất văng ra. Nàng tắt thở, toàn thân dập nát. Khaphiz và cô chiêu đãi viên bị bắt giữ nhưng rồi họ lại được th ra ngay.

Kh
ông, Khaphiz hoàn toàn không có lỗi, ngẫm nghĩ về số phận của Khasima Bi, tôi kết luận.

Vẫn như trước kia, Khasima Bi muốn
chặn đứng mọi chuyn động - chuyn động của cánh quạt, của bánh xe, đến cả chuyn động của một chiếc máy bay. Nàng sinh ra trên đời này là để chặn đứng sự chuyn động không gì kìm hãm ni của vũ trụ - dù chỉ là trong một khoảnh khắc...

Tôi trầm tư trong những âm thanh pha tạp
n ào của phiên chợ lẫn tiếng nhạc đang thịnh hành vọng ra từ các quán giải khát quanh đó.

Khi bừng t
nh, tai tôi lại nghe thy tiếng huyên náo ngoài chợ, mắt tôi lại nhìn thấy những đường phố người người chen chúc đang cuốn bụi mịt.

THU CHÂU dịch
(19/6-86)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Sinh ở Manzanillo năm 1907, Loló de la Torriente sống ở Havana từ thuở nhỏ. Bà đóng một vai trò tích cực trong cuộc chiến đấu chống lại Machado và các chế độ ủng hộ đế quốc sau đó. Bà trở thành giáo viên và là một đảng viên của Đảng Cộng sản Cuba.

  • Michel Déon sinh năm 1919 tại Paris. Sau khi tốt nghiệp ngành Luật, ông tòng quân cho đến tháng 11 năm 1942. Ở lại vùng phía nam nước Pháp bị tạm chiếm, ông cộng tác với nhiều báo và tạp chí khác nhau.

  • LGT: Alissa York sinh tại Australia và lớn lên tại tỉnh bang Edmonton, Canada, và là tác giả của năm tác phẩm, trong đó có nhiều tác phẩm bán chạy: The Naturalist, Fauna, Effigy, Mercy, Any Given Power. Cô nhận giải Bronwen Wallace Memorial Award vào năm 1999, và đã từng được đề cử giải văn chương danh giá Scotiabank Giller Prize.

  • LGT: “Cơn Giông” là một trong các tác phẩm Nabokov, văn hào Mỹ gốc Nga, viết trong thời kỳ ông còn sáng tác bằng tiếng Nga, và được đăng lần đầu trên báo Đỵíÿ (Hôm Nay) vào ngày 28 tháng 9 năm 1924. Sau này, nó được Dmitri Nabokov, con trai tác giả, dịch lại qua tiếng Anh và đăng trong một số tuyển tập truyện ngắn nổi tiếng của Nabokov. Bản dịch dưới đây được dịch giả Thiên Lương, người từng dịch Lolita, thực hiện từ bản gốc tiếng Nga.

  • Nhự Chí Quyên là nhà văn ngoại sáu mươi, từng có tác phẩm những năm 1950. Truyện ngắn Thỏa nguyện (Như nguyện) của ông ca ngợi tấm lòng thương con của một bà mẹ công nhân, được coi là đặc sắc thời ấy.

  • Stephen King (1947, Maine, Mỹ), nhà văn được xem là có công phục hồi thể loại truyện kinh dị trong thế kỷ 20.

  • Đônchô Sônchép - nhà văn Bungari (sinh năm 1933). Tốt nghiệp khoa địa chất trường ĐHTH Xôphia. Làm nghề địa chất hơn 10 năm.

  • A. J. MCKENNA (Anh)

    Đó là sinh nhật của Jim Brennan. Ông thức giấc vào buổi sáng tháng Tám ẩm ướt này, giật mình bởi tiếng chim hót vang khắp khu vườn. Đầu óc rối bời, ông cứ nằm mãi, gắn ánh mắt vô hồn vào mảng giấy hoa dán tường đã bạc phếch, đối diện chiếc giường bừa bộn của ông, nơi mặt trời sưng sỉa hắt ánh hồng lên.

  • LGT: Tiểu thuyết Đừng khóc (Sans pleurer) của nữ văn sĩ Pháp Lydie Salvayre vừa vinh dự được nhận giải thưởng Goncourt năm 2014, giải thưởng văn chương cao quí nhất nước Pháp nói về cuộc nội chiến đẫm máu Tây Ban Nha (1936 - 1939) thế kỷ trước với những hệ lụy nặng nề của nó.

  • LTS: Ivan Ptôrôvich Samiakin, tác giả những tiểu thuyết nổi tiếng "Giây phút tốt lành", "Dòng chảy xiết", "Những trái tim trên lòng bàn tay", "Mùa đông đầy tuyết", "Tôi mang theo nỗi đau của em", "Pêtirôgôrút - Bêrextơ" cùng nhiều truyện ngắn, kịch, kịch bản phim.

  • Edwidge Danticat ra đời tại thành phố Port-au-Prince, Haiti năm 1969. Đậu Cử nhân Văn Học Pháp tại Barnard College, và Thạc sĩ Nghệ Thuật tại Brown University, cô hiện đang giảng dạy tại New York University (NYU).

  • LTS: John Steinbeck ra đời vào ngày 27 tháng 2 năm 1902 tại Salinas thuộc tiểu bang California. Các tác phẩm của văn hào John Steinbeck miêu tả cuộc sống của tầng lớp dân nghèo, phản ánh bất công trong xã hội, với nhiều dấu hỏi trước cảnh sống, với lối viết hấp dẫn.

  • VLADIMIR NABOKOV

    Vài năm trước, bác sĩ Fricke có đưa Lloyd và tôi một câu hỏi mà giờ đây tôi sẽ thử trả lời.

  • ANAR (Azerbaijan)

    Hôm qua số điện thoại của em đã chết. Không phải chỉ con người mới chết. Những con số điện thoại cũng có chết đấy.

  • KENELKES (Anh)

    Khi David bước ra cửa, cậu hơi bị hoa mắt bởi ánh sáng mặt trời trắng lóa, và theo bản năng cậu chới với chụp lấy tay cha.

  • L.T.S. Sylvain Bemba sinh năm 1936 tại Congo, ông từng giữ chức Tổng biên tập của Thông tấn xã Congo Brazaville trong nhiều năm.
    Truyện ngắn Phòng tối dưới đây được chiếm giải nhất trong cuộc thi truyện ngắn Châu Phi năm 1964, do tạp chí Preuves tổ chức và được in lại trong tuyển tập Văn học châu Phi, ấn hành 1968 tại Bỉ.

  • LTS: Tàn Tuyết tên thật là Đặng Tiểu Hoa, sinh năm 1953, tác gia tiêu biểu của phái tiên phong, là một hiện tượng độc đáo trên văn đàn Trung Quốc đương đại. Được phương Tây đánh giá là nhà văn Trung Quốc cách tân nhất hiện nay, tác phẩm được đưa vào giáo trình của các trường đại học nổi tiếng trên thế giới như đại học Harvard, đại học Tokyo… nhưng bản thân Tàn Tuyết chưa từng học lên trung học.

  • LTS: Yasunari Kawabata (1899-1972), là nhà văn Nhật lỗi lạc nhất của thế kỷ XX, giải Nobel năm 1968. Tác giả của nhiều thiên kiệt tác đậm đà chất phương Đông mà cả thế giới đều ngưỡng mộ: Ngàn cánh hạc, Vũ nữ Izu, Xứ tuyết, Tiếng núi rền, Cố đô

  • Dino Buzzati sinh năm 1906 tại Belluno, mất năm 1972 ở Milano (Italia). Trước khi viết văn, ông là họa sĩ, nhạc sĩ và nhà báo, từng là phóng viên chiến trường và phụ trách mục phê bình nghệ thuật cho Corriere della Sera, một nhật báo quan trọng nhất nước Ý.

  • TÔN THẮNG LỢI (Trung Hoa)

    Nền xi măng phòng làm việc đang còn những vệt ẩm của chiếc giẻ cọ sàn. Như thường lệ mọi buổi sáng, tôi tự dọn dẹp lấy phòng làm việc. Một lối sống giản dị, có phần khắc khổ. Mà không cần phải phô trương, cuộc cách mạng văn hóa đã kết thúc.