PHÙNG TẤN ĐÔNG
Em còn chờ ta ở đó không
Nơi rẻo cát cuối cùng chưa cất căn nhà thừa tự đã tan chìm trong biển
Nơi đã chạm khảm ký ức chúng ta lộng lẫy mưa sao băng
Đêm nào cũng thức nằm nghe chuông chùa
Sáng nào cũng tiếng gõ thuyền đuổi cá
Em nói em lúc nào cũng lo bị lãng quên giăng bẫy
Nơi em nấu cho anh ăn bữa cơm chia tay giống buổi tiệc ly của Chúa
Cùng nhau đọc thơ Nadim Hicmek-“gã khổng lồ mắt xanh”
Rồi thì em chọn một người lùn tử tế
Có đi đâu nằm ngồi chỗ nào
Anh khó quên đêm trời ríu ran những tia chớp xa
Tiếng sấm đầu mùa cơn mưa biển ấm và thơm mùi tóc em
Anh tan trong tay ôm cái hôn nồng nhiệt thủy triều
Rồi chiếc bụng phẳng lì nơi bình nguyên trải đến vô biên
Anh ngủ giấc sơ sinh
Mê rồi nói mớ em ơi em ơi đừng xa rời
Nơi chúng ta học cách để quên
Những ngộ nhận bất trắc những viên đạn lạc hai mươi ba mươi năm
Những khu rừng sình lầy những khe núi thẳm
Những tranh cãi bất tận về quê hương đất nước
Rồi cái chết đến mỉm cười nói tha thứ hết
Nơi ta thường mơ sự bình yên nắng mưa tử tế
Buổi sáng chim hót ran trong vườn bầy ong săn mật
Chúng ta chăm bẵm những đứa con hồng hào đứa vẽ rất đẹp đứa hát rất hay
Những đứa con trong mơ
Những đứa con không thể đợi chết già
Anh nhớ trong mơ anh đã
Một trưa ngày tết hai đứa dẫn con đi chào họ hàng
Anh chuốc rượu say đòi vác em vác thánh giá lên núi Sọ
Mấy đứa con cười nói lêu lêu ông ba khùng
Trời mỗi năm mỗi lập xuân đường về đã rây rây mưa ướt bờ cây bụi cỏ
Biển rồi đã xóa nóc nhà thờ có sân hoa li li vàng bữa nọ
Em còn chờ ta không ở đó
(SH312/02-15)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ