PHÙNG TẤN ĐÔNG
Em còn chờ ta ở đó không
Nơi rẻo cát cuối cùng chưa cất căn nhà thừa tự đã tan chìm trong biển
Nơi đã chạm khảm ký ức chúng ta lộng lẫy mưa sao băng
Đêm nào cũng thức nằm nghe chuông chùa
Sáng nào cũng tiếng gõ thuyền đuổi cá
Em nói em lúc nào cũng lo bị lãng quên giăng bẫy
Nơi em nấu cho anh ăn bữa cơm chia tay giống buổi tiệc ly của Chúa
Cùng nhau đọc thơ Nadim Hicmek-“gã khổng lồ mắt xanh”
Rồi thì em chọn một người lùn tử tế
Có đi đâu nằm ngồi chỗ nào
Anh khó quên đêm trời ríu ran những tia chớp xa
Tiếng sấm đầu mùa cơn mưa biển ấm và thơm mùi tóc em
Anh tan trong tay ôm cái hôn nồng nhiệt thủy triều
Rồi chiếc bụng phẳng lì nơi bình nguyên trải đến vô biên
Anh ngủ giấc sơ sinh
Mê rồi nói mớ em ơi em ơi đừng xa rời
Nơi chúng ta học cách để quên
Những ngộ nhận bất trắc những viên đạn lạc hai mươi ba mươi năm
Những khu rừng sình lầy những khe núi thẳm
Những tranh cãi bất tận về quê hương đất nước
Rồi cái chết đến mỉm cười nói tha thứ hết
Nơi ta thường mơ sự bình yên nắng mưa tử tế
Buổi sáng chim hót ran trong vườn bầy ong săn mật
Chúng ta chăm bẵm những đứa con hồng hào đứa vẽ rất đẹp đứa hát rất hay
Những đứa con trong mơ
Những đứa con không thể đợi chết già
Anh nhớ trong mơ anh đã
Một trưa ngày tết hai đứa dẫn con đi chào họ hàng
Anh chuốc rượu say đòi vác em vác thánh giá lên núi Sọ
Mấy đứa con cười nói lêu lêu ông ba khùng
Trời mỗi năm mỗi lập xuân đường về đã rây rây mưa ướt bờ cây bụi cỏ
Biển rồi đã xóa nóc nhà thờ có sân hoa li li vàng bữa nọ
Em còn chờ ta không ở đó
(SH312/02-15)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê