HẢI HẠC PHAN
"Sương sớm mai" của HS Mai Châu
Con họa mình trong tranh
Con họa mình trong tranh
Ký ức làm viền xanh của một tấm hình
Có nền người mẹ
Có cô bé bật khóc khi đi về trong bóng tối
Tuổi thơ!
Có một ngôi nhà con không tự mình mở được cửa bao giờ
Vẫn đợi người hàng xóm vỗ về
Nín đi con
Nín đi
Đừng khóc
Đợi chiếc xe đạp mẹ đi làm
kéo tiếng phanh két gỉ
Đợi bóng người bà lầm lụi
Bên bếp củi làm nhèm mắt buồn
Bởi nhen mãi lửa chẳng lên!
Con vẽ thêm sau cánh cửa chưa bao giờ có tên
Vùng vằng hằn học
Những cây mận cây đào bật gốc
Vì những khi vợ chồng giận nhau
Ba đem dao chặt
Những tấm kính vỡ tác hoang
Những chén cơm sứt
Mâm canh nguội lạnh máu tay mẹ chảy
Chiều muộn màng
Ru con
Không êm đềm như sông Ngàn Phố!
Mẻ chai găm nụ cười
Nát tan
Thèm khát được sang trang
Bên mảng màu vàng vàng
Lấp lánh
những ước mơ thắp lên từ vụn vỡ
mẹ chong đèn đợi con
Mong cánh cửa đại học hé mở
Mong con đi đến tận chân trời
Và nói yêu thích tự do!
Con xót xa đưa cọ vẽ thêm
Vết chân chim hằn sau đuôi mắt
Khó nhọc khép lại những ngày sống chật vật
Mất ngủ triền miên khi nghĩ thương con bơ vơ
Xứ người có ai ủ chăn ấm
cho đêm con nằm bớt lạnh
Có ai nói cho con thói đời đố kỵ, ghét ghen
Và con ơi, con đừng sống bon chen
Hãy để trái tim mình yêu thương
Đập đúng nhịp!
Tay con run
Vẽ mái tóc mẹ có dạn dày phủ trắng
Gốc na bên hiên nhà trái rụng
Lá bàng ối đổ về đông
Gió quật nghiêng cả tiếng nói thoảng như không
Mặt trời nằm yên trong phút giây
Trên đỉnh Giăng Màn nhòa sương tựa khóc
Có cô bé ngày xưa nép mình trong góc
Đi ra cúi nhặt
Chợt thấy dáng mẹ tưởng heo may
Còm gầy
Héo hon cho con tươi như sớm sáng
Tới ôm con vào lòng
Ấm ngỡ mùa xuân!
Thành Huế, 20/12/2012
(SH290/04-13)
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY