HẢI HẠC PHAN
"Sương sớm mai" của HS Mai Châu
Con họa mình trong tranh
Con họa mình trong tranh
Ký ức làm viền xanh của một tấm hình
Có nền người mẹ
Có cô bé bật khóc khi đi về trong bóng tối
Tuổi thơ!
Có một ngôi nhà con không tự mình mở được cửa bao giờ
Vẫn đợi người hàng xóm vỗ về
Nín đi con
Nín đi
Đừng khóc
Đợi chiếc xe đạp mẹ đi làm
kéo tiếng phanh két gỉ
Đợi bóng người bà lầm lụi
Bên bếp củi làm nhèm mắt buồn
Bởi nhen mãi lửa chẳng lên!
Con vẽ thêm sau cánh cửa chưa bao giờ có tên
Vùng vằng hằn học
Những cây mận cây đào bật gốc
Vì những khi vợ chồng giận nhau
Ba đem dao chặt
Những tấm kính vỡ tác hoang
Những chén cơm sứt
Mâm canh nguội lạnh máu tay mẹ chảy
Chiều muộn màng
Ru con
Không êm đềm như sông Ngàn Phố!
Mẻ chai găm nụ cười
Nát tan
Thèm khát được sang trang
Bên mảng màu vàng vàng
Lấp lánh
những ước mơ thắp lên từ vụn vỡ
mẹ chong đèn đợi con
Mong cánh cửa đại học hé mở
Mong con đi đến tận chân trời
Và nói yêu thích tự do!
Con xót xa đưa cọ vẽ thêm
Vết chân chim hằn sau đuôi mắt
Khó nhọc khép lại những ngày sống chật vật
Mất ngủ triền miên khi nghĩ thương con bơ vơ
Xứ người có ai ủ chăn ấm
cho đêm con nằm bớt lạnh
Có ai nói cho con thói đời đố kỵ, ghét ghen
Và con ơi, con đừng sống bon chen
Hãy để trái tim mình yêu thương
Đập đúng nhịp!
Tay con run
Vẽ mái tóc mẹ có dạn dày phủ trắng
Gốc na bên hiên nhà trái rụng
Lá bàng ối đổ về đông
Gió quật nghiêng cả tiếng nói thoảng như không
Mặt trời nằm yên trong phút giây
Trên đỉnh Giăng Màn nhòa sương tựa khóc
Có cô bé ngày xưa nép mình trong góc
Đi ra cúi nhặt
Chợt thấy dáng mẹ tưởng heo may
Còm gầy
Héo hon cho con tươi như sớm sáng
Tới ôm con vào lòng
Ấm ngỡ mùa xuân!
Thành Huế, 20/12/2012
(SH290/04-13)
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC
NGUYỄN THỤY VÂN ANH