Cỏ ở Durchblick

08:25 09/07/2013

THÁI KIM LAN

(SH) - Ở đây mỗi ngày tôi đi dạo khoảng 45 phút đến 1 tiếng đồng hồ, mỗi lần tôi đếm được 4500 bước, có ai như tôi, là đi vòng được 2/3 công viên, đi hết 6500 bước là đến tòa lâu đài nhỏ Blutenburg, tính ra mỗi ngày tôi đi khoảng hơn 2 đến 3 cây số, nơi tôi ở gọi là Nymphenbad, nơi tắm của các nàng tiên, khoái chưa?

Ở đây mỗi ngày tôi đi dạo khoảng 45 phút đến 1 tiếng đồng hồ, mỗi lần tôi đếm được 4500 bước, có ai như tôi, là đi vòng được 2/3 công viên, đi hết 6500 bước là đến tòa lâu đài nhỏ Blutenburg, tính ra mỗi ngày tôi đi khoảng hơn 2 đến 3 cây số, nơi tôi ở gọi là Nymphenbad, nơi tắm của các nàng tiên, khoái chưa?

Còn công viên ngay sau vườn nhà thì gọi là Durchblick, nghiã đen là nhìn xuyên suốt - các nàng tiên đang tắm ??? không phải, nghèo mà ham!!! Durchblick ở đây có nghiã điạ lý, nó là công viên xuyên suốt nối liền lâu đài chính của tiểu bang Bayern Schloß Nymphenburg với cái lâu đài nhỏ Blutenburg, vua có thể đi ngưạ dạo chơi từ vườn Nymphenburg, làm một cuộc thảo dã đến lâu đài nhỏ đơn sơ, thời ấy vùng tôi rất ít người, gọi là ngoại ô gần nhất trung tâm. Từ Nymphenburg phải đi qua cái công viên Durchblick này, nên gọi nó là công viên "nhìn suốt", và nó suốt thật vì theo nó có con suối - nơi các nàng tiên tắm - chảy từ hồ Nymphenburg đến tận Blutenburg, đổ vào cái hồ bán nguyệt trước tòa lâu đài nhỏ, tạo nên một khung cảnh thơ mộng đáng yêu. Nơi tôi ở như thế cũng có hơi hướm đế vương đó chứ. Chẳng là tôi đã tự cho mình là "bà hoàng" BỊ bắt phải ngắm hoa của ông hàng xóm trồng tràn lan qua vườn nhà tôi đó ư ???

Hiện nay Durchblick vẫn được người ở đây giữ nguyên vẻ "đồng quê", khác với vườn hoa Nymphenburg của nhà vua, được hàng trăm tay trồng vườn chuyên nghiệp chăm sóc. Những cánh đồng cỏ và cây cối vẫn được bảo lưu, tùy theo mùa người ta trồng các loại rau hay dâu tây, củ cải hay lúa mì. Tháng bảy Durchblick xanh ngắt cỏ cây, hoa dại nở thơm trộm nơi những góc khuất, như lẩn tránh mà vẫn bị tìm ra, hoa đồng nội nở chen với lúa và cây trông thật là duyên...quê, mà đậm đà, đệ nhất thiên!!! (tôi nói trạng dùm cho cánh hoa, chứ hoa đâu có biết mình là nhất hay nhì!) Ngày tôi mới về, đi ra công viên, thấy cỏ cao vời vợi, cánh đồng thăm thẳm xanh tươi, một loài cây giống cây cải cũng có hoa vàng diệu vợi như hoa cải vườn quê của Huế. Mùa hoa vừa tàn tôi không được chứng kiến, nhưng trái đang kết xanh cao gần vượt đầu người, tưởng là hạt cải làm moutarde, hôm qua hỏi ra mới biết đó là hạt của cây Raps, người ở đây dùng để ép dầu ăn, tương đương với dầu ô liu nước Ý. Khí trời êm dịu làm cho cỏ cây phơi phới, mọc hoài đến cao gần bằng tôi, đi giữa những cánh đồng có cảm giác như chìm đắm trong biển xanh...

 

Thái Kim Lan

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • ĐỖ AN TIÊMLần đầu tiên tôi biết Vân Khanh qua tiết mục Tiếng Thơ của Đài T.N.V.N. Chất giọng mượt mà, trữ tình của Vân Khanh đã làm tôi xúc động, mặc dù bài thơ hôm đó anh ngâm tôi đã thuộc và nghe diễn ngâm nhiều lần từ thuở niên thiếu. Tôi ngờ ngợ đây là một tài năng. Song, cái tính xấu cố hữu hay nghi ngờ đã ngăn tôi lại. “Biết đâu đấy. Có khi chỉ là một mảnh sao băng”. Và tôi hình dung Vân Khanh còn trẻ, quá trẻ nữa. Một Vân Khanh rất “nghệ sĩ” theo cái nghĩa nhiều người hiểu chưa đúng về nghệ sĩ.

  • NGUYỄN TRƯƠNG ĐÀNTôi vừa làm một cuộc du lịch đầy thú vị. Ấy là cuộc du lịch lướt nhanh ngược dòng Sông Hương, về tận ngọn nguồn. Tôi gặp lại biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn, bao nhiêu khuôn mặt thân yêu, thân quen, và cả những điều kỳ thú, mới lạ. Hai mươi năm, những khuôn mặt nào đã soi xuống dòng sông, những kỷ niệm nào còn đọng mãi trong ta...?

  • LÊ KHÁNH MAI          (Nhà thơ - Tổng Biên tập tạp chí Nha Trang)Đến từ Nha Trang - Khánh Hoà, vùng đất cực Nam Trung Bộ, tôi không có mong muốn gì hơn là được chúc mừng Sông Hương tròn 20 tuổi, được học tập những kinh nghiệm và thành công của một tờ tạp chí văn nghệ địa phương đã từ lâu đứng ở vị trí đàn anh ở miền Trung và cả nước.

  • BẢO HÂNTại Festival Huế 2008, bên cạnh hàng chục cuộc triển lãm, trưng bày diễn ra trên khắp các đường phố, nhà triển lãm với nhiều loại hình nghệ thuật đa dạng; một phòng tranh nhỏ nhắn, ý nhị nằm trong con kiệt nhỏ đường Lê Thánh Tôn của Nội thành Huế. “Về lại” tên của phòng tranh, là tình cảm của những người Huế xa quê góp tiếng lòng của mình bằng những gam màu hoài hương.

  • VÕ QUANG YẾNBùi ngùi nhớ mẹ thuở xưa,Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương.                                                                Ca dao

  • Nhà văn Trần Hữu Lục, - Sinh tại Huế. Thành viên nòng cốt của nhóm Việt. Chủ bút báo Sinh viên Huế (1968). Phụ trách văn nghệ trên Nguyệt san Đối diện (từ 1972 đến 1975). Viết văn trên các báo và tạp chí: Việt, Đất Nước, Ý Thức, Sinh Viên Huế, Đối Diện…

  • Tạp chí Sông Hương đang đứng trước ngưỡng cửa của tuổi 20 trai tráng và đầy ắp hoài bão. Sông Hương đã vượt ra khỏi phạm vi của một tờ báo văn nghệ tỉnh để trở thành một địa chỉ gửi gắm những tin yêu và tín nhiệm của bạn đọc gần xa trong cả nước và cả ở nước ngoài về món ăn tinh thần văn học. Không hẹn mà gặp, các cộng tác viên và bạn đọc Sông Hương ở Hà Nội và các tỉnh đã tâm tình rất thật tình và thật lòng để khích lệ và nhắn nhủ Sông Hương.

  • Dường như có dòng sông Hương vẫn chảy âm thầm ở bên ngoài Tổ quốc. Đấy là khi tôi đọc được những trang viết đầy ắp phong vị, nồng ấm hương đất quê nhà của những người Huế đang định cư ở nước ngoài. Họ đã tìm thấy tín hiệu giao cảm với xứ Huế thông qua “chiếc cầu nối” của Tủ sách Nhớ Huế.

  • Vậy là hôm nay Huế - một thành phố cố đô ở miền Trung đã làm một việc đầy ý nghĩa và đẹp đẽ đặt tên đường cho các danh nhân văn hóa : Lưu Trọng Lư, Hoài Thanh, Chế Lan Viên, Thanh Tịnh, Hải Triều... trong đó có Nguyễn Tuân nhà văn lớn cho các phố phường và các làng thôn được đô thị hóa sau thời kỳ mở cửa của đất nước.