VƯƠNG KIỀU
Ảnh: internet
Nhiều khi
Nhiều khi,
Trong ly rượu đầy,
Ta nghe có tiếng khóc
Hình như !
Tiếng khóc của trẻ thơ
Bị cướp mất đồ chơi !
Chạy về thưa mẹ
Ta nhớ mình,
Nhiều khi !
Cũng ngồi khóc như thế !
Thời mắt ta còn xanh màu cỏ non,
Môi ta còn thơm mùi sữa lúa,
Giữa cánh-đồng của mẹ
Nhiều khi !
Ta nhìn mình qua tấm gương soi
Chợt muốn ôm mặt khóc,
Chạy về thưa mẹ
Nhưng tháng năm,
Vội cầm lấy tay ta,
Tháng năm,
Những ly rượu đầy
Tháng năm,
Và những cơn say,
Nhiều khi,
Qua mỗi cơn say,
Ta lặng thầm... nghe
Có giọt nước mắt.
Tình cảnh
Không ai thay cho mình khung cảnh khác,
Để niềm vui phút bỗng trào dâng
Khi cảnh cũ như một ngày tắt nắng,
Như một bóng đêm chẳng có ngọn đèn
Mình thấy mình rất xa
Một bông hoa giữa đồng cỏ lạ,
Tháng năm qua sợ cỏ xâm mình
Chợt cất tiếng nói lời thinh lặng
Với kẻ vô hình, với những hành tinh
Không ai đi về dưới vì sao lạ,
Hát cho mình nghe dịu ngọt bài ca
Có lẽ tình yêu làm bằng ngọn gió.
Để cho mình đứng giữa sương sa.
(TCSH44/01-1991)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN