VƯƠNG KIỀU
Ảnh: internet
Nhiều khi
Nhiều khi,
Trong ly rượu đầy,
Ta nghe có tiếng khóc
Hình như !
Tiếng khóc của trẻ thơ
Bị cướp mất đồ chơi !
Chạy về thưa mẹ
Ta nhớ mình,
Nhiều khi !
Cũng ngồi khóc như thế !
Thời mắt ta còn xanh màu cỏ non,
Môi ta còn thơm mùi sữa lúa,
Giữa cánh-đồng của mẹ
Nhiều khi !
Ta nhìn mình qua tấm gương soi
Chợt muốn ôm mặt khóc,
Chạy về thưa mẹ
Nhưng tháng năm,
Vội cầm lấy tay ta,
Tháng năm,
Những ly rượu đầy
Tháng năm,
Và những cơn say,
Nhiều khi,
Qua mỗi cơn say,
Ta lặng thầm... nghe
Có giọt nước mắt.
Tình cảnh
Không ai thay cho mình khung cảnh khác,
Để niềm vui phút bỗng trào dâng
Khi cảnh cũ như một ngày tắt nắng,
Như một bóng đêm chẳng có ngọn đèn
Mình thấy mình rất xa
Một bông hoa giữa đồng cỏ lạ,
Tháng năm qua sợ cỏ xâm mình
Chợt cất tiếng nói lời thinh lặng
Với kẻ vô hình, với những hành tinh
Không ai đi về dưới vì sao lạ,
Hát cho mình nghe dịu ngọt bài ca
Có lẽ tình yêu làm bằng ngọn gió.
Để cho mình đứng giữa sương sa.
(TCSH44/01-1991)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN