Chùm thơ Phan Quỳnh Dao

08:13 13/04/2011
Thêm một biệt thơ hòa vào xu trào cách tân của Thơ Việt; Phan Quỳnh Dao với bút năng khỏe, cách lập ngôn ngoài khuôn cũ, thơ dòng nào cũng đầy ắp nỗi niềm trong tầng tầng suy tư... Chị vừa xuất bản tập thơ “Khuyết” cuối năm 2010 vừa rồi. Xin trân trọng giới thiệu.Đàn An Nguyên (gt)

Tập thơ "Khuyết" của Phan Quỳnh Dao - Ảnh: phongcachla.com


PHAN QUỲNH DAO

 


Sông chảy hương tràn


Nghiêng một dòng vỡ, xanh sông trôi
Cha đi từ độ sông lở sông bồi
Hương lên dâng trời, trái tim Hương chạm
Thơm vẫn tràn, Hương mở xa xôi*

Soi, ngàn năm cũ, đáy biếc long đen
Trưa Vĩ Dạ lá trúc in thềm
Con thuyền nhỏ, bến đời, múa tít tắp
Tôi bước qua ngày con nắng buồn tênh

Chạm ngực sông xanh, một vùng lặng lặng
Tôi ở đầu sông hay cuối sông
Ôi!
Khóc, thao láo chòm sao bằn bặt
Trăng qua đầu, sông chảy qua tôi

--------------
* Người Pháp gọi sông Hương là Rivière de Parfums (nghĩa là sông tràn hương thơm ngát)



Buổi chiều hòa âm

cung đô trưởng


Em không thể bước qua buổi chiều tiếng chuông
rụng nước mắt
ngọn lông măng vàng mượt
hoa cúc tháng ba, chiều nhiệt đới
những ma-na-canh khuôn sọ ngó nghiêng
nham thạch, triền vực đá, hứa hẹn những yên tĩnh

Có thể đã không cần một điểm hẹn, ly cà-phê
bún bò Huế, cơm tấm vỉa hè
chiều cứ phi vào vô sắc vô tướng
dự cảm bất định màu đen của đóa quỳnh
khói lam mây biếc cận thị nặng
mắt trổ cửa suy nghĩ

Anh nằm khoanh giữa bài thơ phát tiết trắng
đêm phẳng vừa trốn chạy vào vĩnh cửu
ngực em cất nỗi đau thủy tinh của giai điệu đá xù xì
khoái cảm mọc rêu xanh
em khuếch tán vào bất tận hệ số chia
tàn lửa
chén trà đắng xướng danh
húp cạn môi

Đã không còn cần
vòng tay của hòa âm cung đô trưởng
em tự biện bằng những bóng râm mặt nạ
một thứ tâm bệnh nồng nàn
lửu hiện hữu độ chín của lưỡi
đỏ hơn ngọn đèn hạt đỗ...


Điên trưa


Con nước đen xô dạt bóng vía
rũ rượi xõa tóc đen đẩy tôi về âm u
phố khát trưa hạ đỏ
những ngón gầy vốc xơ xác niềm tin
em hi ha cười khô nắng
mắt nhân gian chớp trắng xanh
hoài nghi
Thượng đế biến mất
Heideiger tồn sinh với mặc cả

Thời gian chảy qua kẽ tay
không phải ngày xưa không phải hôm nay
em trần trụi hỏi
mua gì
nhân phẩm, áo cơm, niềm tin, cứu rỗi
cây cong thành dấu lặng
nốt nhạc hóa gỗ đá vô tri

Máu loạn chảy & những di căn bất trị
thiếu nữ nhan sắc mắt lệ xanh khóc
tình phụ
vệt lõm hốc mắt
tim cành sâu rãnh nhăn nheo
ký ức phá sản hóa nỗi buồn thành quách
điên trưa.

(265/3-11)






Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong