Chùm thơ Phạm Đức Mạnh

15:18 12/11/2008
PHẠM ĐỨC MẠNH  Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.

Em ác quá

Trong đôi mắt em như có lửa
Trong nụ cười em như có men say
Dẫu vô tình - anh vẫn cứ ngất ngây
Em ác quá - giết anh bằng nỗi nhớ.

Anh bị choáng - lần đầu tiên gặp gỡ
Trái tim anh đi lạc mất đường về
Đôi mắt em có phép màu kỳ lạ
Hút anh vào sâu thẳm cõi đam mê.

                                                  
Cần Thơ, 1997

Cô đơn

Một mình
                   lang thang
Mưa rơi
Đường phố ngập tràn
Xe ngược xuôi hối hả
Không rõ mặt người.

Ánh đèn đêm
Lạnh lùng những gam màu
Con thiêu thân
Say
Chết bên thềm!

Mưa!
Quán cafê ủ rũ ánh mắt buồn
Những cô gái ngồi chờ khách
Nụ cười hiếm hoi
Dè dặt
Không cho tôi và
                           Cũng chẳng cho ai!

Thời gian trôi - hờ hững
Những sắc màu lạnh lùng
Lỡ chìm - nổi - giữa biển đời - dâu bể
Đâu cũng thế - dù đi đâu cũng thế
Nỗi cô đơn
                    Ai tránh được bao giờ...

                                              
TP.HCM, 10.2006

Góc khuất

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Nơi góc khuất
Quán cà phê
                      đường hẻm
Kéo thời gian - ngừng trôi
Để chiêm nghiệm cuộc đời.

Tất cả sự ồn ào, náo động
Làm đổi màu tư duy
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Hãy cho tan vào giọt cà phê.

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Góc khuất
Nhâm nhi giọt đắng trong đời
Hóa giải buồn vui, được mất
Để mai lòng nhẹ nhõm thảnh thơi.

Hãy tìm riêng cho mình góc nhỏ
Để nhìn không gian đa chiều
Thế gian bồng bềnh, chìm nổi
Ta vẫn là ta.

Góc khuất
Giọt cà phê đắng
Sự tĩnh lặng
Cho ta chợt tỉnh nhiều điều:
      Những ý nghĩ điên rồ
      Lòng tham
      Sự tính toán chi li, vị  kỷ   
Phải nhường chỗ cho tình yêu.

                              TP.HCM, 20.11.2006

(nguồn: TCSH số 215 - 01 - 2007)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương