Chùm thơ Phạm Đức Mạnh

15:18 12/11/2008
PHẠM ĐỨC MẠNH  Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.

Em ác quá

Trong đôi mắt em như có lửa
Trong nụ cười em như có men say
Dẫu vô tình - anh vẫn cứ ngất ngây
Em ác quá - giết anh bằng nỗi nhớ.

Anh bị choáng - lần đầu tiên gặp gỡ
Trái tim anh đi lạc mất đường về
Đôi mắt em có phép màu kỳ lạ
Hút anh vào sâu thẳm cõi đam mê.

                                                  
Cần Thơ, 1997

Cô đơn

Một mình
                   lang thang
Mưa rơi
Đường phố ngập tràn
Xe ngược xuôi hối hả
Không rõ mặt người.

Ánh đèn đêm
Lạnh lùng những gam màu
Con thiêu thân
Say
Chết bên thềm!

Mưa!
Quán cafê ủ rũ ánh mắt buồn
Những cô gái ngồi chờ khách
Nụ cười hiếm hoi
Dè dặt
Không cho tôi và
                           Cũng chẳng cho ai!

Thời gian trôi - hờ hững
Những sắc màu lạnh lùng
Lỡ chìm - nổi - giữa biển đời - dâu bể
Đâu cũng thế - dù đi đâu cũng thế
Nỗi cô đơn
                    Ai tránh được bao giờ...

                                              
TP.HCM, 10.2006

Góc khuất

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Nơi góc khuất
Quán cà phê
                      đường hẻm
Kéo thời gian - ngừng trôi
Để chiêm nghiệm cuộc đời.

Tất cả sự ồn ào, náo động
Làm đổi màu tư duy
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Hãy cho tan vào giọt cà phê.

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Góc khuất
Nhâm nhi giọt đắng trong đời
Hóa giải buồn vui, được mất
Để mai lòng nhẹ nhõm thảnh thơi.

Hãy tìm riêng cho mình góc nhỏ
Để nhìn không gian đa chiều
Thế gian bồng bềnh, chìm nổi
Ta vẫn là ta.

Góc khuất
Giọt cà phê đắng
Sự tĩnh lặng
Cho ta chợt tỉnh nhiều điều:
      Những ý nghĩ điên rồ
      Lòng tham
      Sự tính toán chi li, vị  kỷ   
Phải nhường chỗ cho tình yêu.

                              TP.HCM, 20.11.2006

(nguồn: TCSH số 215 - 01 - 2007)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê