NHẬT LỆ
Ảnh: internet
Gửi
Em hạnh phúc vì biết mình lỡ hẹn
Đã qua, đã qua, đã qua đi
Quá khứ mặc áo choàng đen mang theo niềm tin đầu tiên
Không, dường như chẳng có gì vẹn nguyên -
Thế giới cũ
Cũ như anh. Cũ như em. Cũ như tấm gương soi cuộc đời ta
Nhưng nếu như tất cả không lặp lại vòng xoay
Anh cần trở về với anh
Em - với em
Gì xảy ra anh hỡi?
Tháng ngày bào mòn tháng ngày mà không hay
Người lấy cắp tình yêu của nhau mà không buồn thiếu hụt
Em nâng niu tuổi trẻ của anh
Cả anh nữa,
em không biết đặt vào đâu nơi thế giới
thẳm sâu đã quá quen đơn độc
Vì dường như anh đã dâng tặng em chính món quà vô giá ấy mà thôi.
Anh sẽ giàu biết bao, anh thân yêu
Giàu bởi quá khứ về em, hình dung về em,
sự lớn lao kỳ diệu giữa ranh giới thực và không thực
Em không muốn chơi trò đuổi bắt,
Dẫu khóc như điên vì đã lỡ tàu...
1991
Canh bạc
Hôm qua
Cuộc đời làm bạn với tôi
Tôi được tung hoa nên cứ muốn mua hoa đầy nhà nữa
Khi trở về mở cửa sổ
Một bông hoa héo nói với tôi:
"Cuộc đời chỉ có vậy thôi,
Hãy ôm nỗi sung sướng hôm qua đi hết lòng người
Và giữ trái tim mãi trẻ
Người ta sợ nhìn tôi mỉm cười
Trong một dáng hình tàn úa
Vì phải thương hại cho chính họ,
chứ không phải cho tôi".
Hôm qua
Cuộc đời làm bạn với tôi,
Hôm nay
Quay lưng đi mất
Tôi không giữ được hoa, nhưng trong một canh bạc
Tuổi trẻ của tôi lật sấp với nụ cười.
1991
Cha
Con giấu trái tim con vào hầm ngục
Con xóa đi trên trán con những giấc mộng yêu đương
Và trở về chịu đựng
Bên cha
Cha không hề nhìn thấy trái tim khóc than của con
Cha không hề thấy muôn nghìn hoàng hôn vẫn mãi tụ về trong một nỗi buồn thắt chặt
Con đi qua tuổi già của cha lặng lẽ
Nào cha có hay con khóc cho tuổi trẻ của cha
Cha đã dệt nên đời con thành một đóa hoa
Nhưng để làm gì khi trái tim con, trái tim thiếu nữ
Trĩu nặng khối cô đơn của cha, lỗi lầm của cha,
tình yêu của cha, người lữ thứ
Chỉ mang nụ cười trần đi tìm kiếm niềm vui
Đừng mỏi mệt hỡi cha. Khi con còn bên cha
và còn biết nếm tràn tuyệt vọng
Chẳng thể mang nặng đời cha nhưng con sẽ nén mình thành viên sỏi lặng
Lên mặt hồ của cha xao động giọt lệ già.
7.1991
(TCSH48/03&4-1992)
Ý NHI
Trần Minh Tạo - Trương Vạn Thành - Vĩnh Nguyên - Nhất Lâm - Châu Thu Hà - Nguyễn Thành Trung - Hà Duy Phương
MAI DIỆP VĂN
HƯỜNG THANH
Ngô Xuân Hội - Nguyễn Đức Mậu - Nguyễn Thụy Kha - Dương Thành Vũ
Văn Công Hùng - Kai Hoàng - Trần Phương Kỳ - Vũ Dy - Nguyễn Man Kim - Đức Sơn - Pháp Hoan - Nguyễn Đạt - Khaly Chàm
LÊ THÀNH NGHỊ
P.N.THƯỜNG ĐOAN
TRỊNH CÔNG LỘC
Lê Văn Ngăn - Thanh Thảo - Vĩnh Nguyên - Hồ Hồng Trâm - Đăng Vũ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Đức Quang
Trần Thị Tường Vy - Nguyễn Nghĩa - Nguyễn Hoàng Thọ
LGT: Võ Công Liêm quê quán Vỹ Dạ. Bắt đầu làm thơ năm 2000 (lúc sắp bước vào tuổi thất thập cổ lai hy). Điều đặc biệt này có ý nghĩa hơn khi đọc thơ anh. Trong thơ, anh đã diễn tả tột độ cái khí thơ mà khi đọc tôi nhận được chất thơ vốn đã tiềm tàng trong anh mà anh không chịu phát tiết những ngày tháng trước đây. Những dòng thơ mang tính quê hương nhưng chứa trong một không gian siêu hình mà đôi khi vấn vương vào một thế giới bồng bềnh, đầy cảm xúc hơn là suy tưởng.
Trần Dzạ Lữ (giới thiệu)
Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Giúp - Nguyễn Thiền Nghi - Vĩnh Nguyên - Trần Thị Tường Vy - Từ Hoài Tấn - Lê Ngã Lễ - Ngàn Thương
LÂM THỊ MỸ DẠ
PHAN HOÀNG
HẢI BẰNG
NGUYỄN VĂN DINH
VĂN LỢI
Đông Triều - Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Tấn Tuấn - Triệu Nguyên Phong
LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
Hoàng Vũ Thuật (gt)