NHẬT LỆ
Ảnh: internet
Gửi
Em hạnh phúc vì biết mình lỡ hẹn
Đã qua, đã qua, đã qua đi
Quá khứ mặc áo choàng đen mang theo niềm tin đầu tiên
Không, dường như chẳng có gì vẹn nguyên -
Thế giới cũ
Cũ như anh. Cũ như em. Cũ như tấm gương soi cuộc đời ta
Nhưng nếu như tất cả không lặp lại vòng xoay
Anh cần trở về với anh
Em - với em
Gì xảy ra anh hỡi?
Tháng ngày bào mòn tháng ngày mà không hay
Người lấy cắp tình yêu của nhau mà không buồn thiếu hụt
Em nâng niu tuổi trẻ của anh
Cả anh nữa,
em không biết đặt vào đâu nơi thế giới
thẳm sâu đã quá quen đơn độc
Vì dường như anh đã dâng tặng em chính món quà vô giá ấy mà thôi.
Anh sẽ giàu biết bao, anh thân yêu
Giàu bởi quá khứ về em, hình dung về em,
sự lớn lao kỳ diệu giữa ranh giới thực và không thực
Em không muốn chơi trò đuổi bắt,
Dẫu khóc như điên vì đã lỡ tàu...
1991
Canh bạc
Hôm qua
Cuộc đời làm bạn với tôi
Tôi được tung hoa nên cứ muốn mua hoa đầy nhà nữa
Khi trở về mở cửa sổ
Một bông hoa héo nói với tôi:
"Cuộc đời chỉ có vậy thôi,
Hãy ôm nỗi sung sướng hôm qua đi hết lòng người
Và giữ trái tim mãi trẻ
Người ta sợ nhìn tôi mỉm cười
Trong một dáng hình tàn úa
Vì phải thương hại cho chính họ,
chứ không phải cho tôi".
Hôm qua
Cuộc đời làm bạn với tôi,
Hôm nay
Quay lưng đi mất
Tôi không giữ được hoa, nhưng trong một canh bạc
Tuổi trẻ của tôi lật sấp với nụ cười.
1991
Cha
Con giấu trái tim con vào hầm ngục
Con xóa đi trên trán con những giấc mộng yêu đương
Và trở về chịu đựng
Bên cha
Cha không hề nhìn thấy trái tim khóc than của con
Cha không hề thấy muôn nghìn hoàng hôn vẫn mãi tụ về trong một nỗi buồn thắt chặt
Con đi qua tuổi già của cha lặng lẽ
Nào cha có hay con khóc cho tuổi trẻ của cha
Cha đã dệt nên đời con thành một đóa hoa
Nhưng để làm gì khi trái tim con, trái tim thiếu nữ
Trĩu nặng khối cô đơn của cha, lỗi lầm của cha,
tình yêu của cha, người lữ thứ
Chỉ mang nụ cười trần đi tìm kiếm niềm vui
Đừng mỏi mệt hỡi cha. Khi con còn bên cha
và còn biết nếm tràn tuyệt vọng
Chẳng thể mang nặng đời cha nhưng con sẽ nén mình thành viên sỏi lặng
Lên mặt hồ của cha xao động giọt lệ già.
7.1991
(TCSH48/03&4-1992)
LÊ VI THỦY
LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…
HOÀNG VŨ THUẬT
Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều
Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…
ĐÔNG TRIỀU
Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu
LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.
LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.
Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
TÔN PHONG
Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn
TRẦN TỊNH YÊN
ĐÀO DUY ANH
LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.
NGUYỄN DUY
Nhìn từ xa... Tổ Quốc!